VN88 VN88

Bùa Thần Khoái Lạc – Truyện 18 +

Bàn tay Tý đã luồn vô lưng quần thầy Sô mò xuống dưới. Thầy Sô biếtngay Tý đã đi được nửa đoạn đường rồi, có ỉẽ chỉ vài ngày nữa nàng sẽ hóa kiếp thành con Nữ Quỉ Dâm Tình thực sự. Ông vòng tay ôm lấy nàng, thân thể Tý cứng ngắc như một bức tượng thạch cao, thật lạnh. Ông mừng thầm để Tý tự tiện mò mẫm trên thân thể mình. Hình như nàng rít lên như sảng khoái cùng cực. Có lúc Tý cười the thé, mút chùn chụt, liếm lung tung. Lưỡi nàng như dài ra cả tấc. Mùi tanh tưởi từ thân thể Tý toả ra nồng nặc. Thầy Sô với chiếc bình trong góc hầm, đốt một nhóm lửa bỏ vô trong. Tý nhảy bật trở lại, lấy hai tay che mắt la lên:
– Thầy ơi. chết con. Tắt lửa đi ngay… tắt đi mau lên.
Thầy Sô cười hể hả, nói:
– Tốt, tốt lắm… từ giờ ta sẽ không bao giờ để con phải thấy ánh sáng nữa. Lại đây, lại đây xem nào. Con ngoan của ta.

Tý trườn mình tới bên thầy Sô ngay. Nàng ôm lấy chân ông, cọ sát bộ ngực đầy ắp vô bàn chân mát mẻ ấy Chiếc bình trong góc phòng bắt đầu toả ra những làn khói mù mịt trong bóng tối. Hơi khói thơm tho đánh át đi mùi tanh tưởi trên cơ thể Tý toả ra.
Thầy Sô bảo nàng:
– Thôi được rồi, để ta ném cái xác hôi thối này đi đã.
Tý trườn mình lên đùi ông liếm nhe nhẹ, thì thào:
– Bộ cái đó hết xài được rồi hả thầy?
Thầy Sô gật đầu.
– Nếu không có cái mới thì cũng còn sài được một hai ngày nữa. Nhưng ta đã đem về cho con một cái mới nguyên. Có lẽ vừa mới trở lạnh. Con có thể dùng được cả tuần lễ nữa là ít. Trong miệng nó, ta có để viên kẹo mà con cần, hãy núc từ từ kẻo chất thuốc từ viên kẹo này mạnh gấp mười lần viên kẹo trước. Con nuết ngay sợ chịu không nổi đâu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.