VN88 VN88

Bùa Thần Khoái Lạc – Truyện 18 +

Cho tới nửa đêm, Tám Dao Cạo mới bầy bàn đèn ra dậy em cách tiêm thuốc, y nói:
– Em giúp anh làm vài ngao cho lại sức nhé.

Thế là em phải nằm đó và chuyện gì tới nó phải tới Tám Dao Cạo hút xong một hồi rồi y kê ống điếu vô môi em bảo làm một hơi. Em từ chối thực nhẹ nhàng,
y làm mặt giận, không chịu và lẽ dĩ nhiên làm sao em không nghe lời hắn cho được. Điếu này qua điếu kia và em say mèm.
Đinh nói:
– Chỉ một lần như thế làm sao em nghiện được?
Anh có biết Tám Dao Cạo đậu ghe ở đó bao lâu không?
– Không.
-Y nằm đó đúng một tuần lễ. Chắn chắn có chuẩn bị sẵn nên đồ ăn ê hề, có lẽ ăn cả tháng không hết. Hàng ngày em phải nấu cơm, hầu hạ y như một ông vua. Hắn hút thuốc ly bì nên làm tình khoẻ như một con trâu nước. Cái đó đối với em đâu có nhằm nhò gì, nhưng điều tai hại và cũng là ý định của y là làm cho em nghiện thuốc. Bởi vậy, cứ tới nửa đêm là y bắt em hút lu bù cho tới khi say mèm mới thôi. Y lấy lý do là vào giờ đó, khi em say thuốc chợp chờn, làm tình mới thấy sảng khoái. Mà quả thực y nói không ngoa, vì chính em, khi đang say thuốc, y đè em ra đã đem tới cho em những cảm giác ngây ngất thấu trời xanh, không sao cưỡng lại được với cái thú xác thịt lạ lùng trong lúc đó.
– Rồi em nghiện thuốc từ lần đó hay sao?
– Dạ, sau đó cứ tối tối, y lại cho đàn em bảo em tới nhà y hút vào mười hai giờ đêm. Cái giờ em đi làm về Hôm nào có tiền thì trả, hôm nào không có thì y cho thiếu. Riết rồi quen đi, không ai nhắc nhở mình cũng tự động mò tới tìm kiếm y, và đương nhiên trở thành một tên nô lệ trong tay vợ chồng y lúc nào không hay.
Đinh nhìn Ngân hỏi:
-Tại sao em không tìm cách cai thuốc ngay từ đầu có phải dễ không?
Ngân lắc đầu:
– Không dễ dàng nhưvậy đâu anh, khi mình ghiền rồi, khó có thể bỏ lắm.
– Anh thấy cũng có nhiều người bỏ được chứ.
Ngân lại lắc đầu, nói:
– Đâu có dễ nhưvậy, đã có một cô kiếm được một anh chàng có thuốc cai, hay là cách thức cai thuốc làm sao đó. Tám Dao Cạo biết được, và ngay sáng hôm sau, người ta thấy anh chàng này bị cứa cổ thả trôi sông liền. Từ đó, không ai dám nghĩ tới vụ cai thuốc nữa. Thà là ghiền còn hơn là bị cứa cổ thả trôi sông!
– Sao không trốn đi nơi khác?
– Trốn đi đâu bây giờ.hở anh, đây là chỗ mình làm ăn mà. Nói cho ngay, những đứa chơi bời như tụi em, sống nay chết mai; đâu có cần gì. Chỉ cầu cho yên thân là tốt rồi. Nhất là khi đứa nào là người của Tám Dao Cạo rồi, không ai dám dụng tới nữa. Cũng vì thế mà có nhiều đứa còn tự nguyện ghiền để được sự bao bọc của Tám Dao Cạo nữa đó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.