VN88 VN88

Bùa Thần Khoái Lạc – Truyện 18 +

Huệ biết Vinh hiểu lầm nàng nên ngắt lời chàng. Anh ơi, em sung sướng được anh đoái thương. Thử hỏi có cô gái nào sống như trong trường hợp em mà lại .có thể từ chối ơn huệ anh vừa nói hay không. Nhưng mà anh nói thực chứ, đừng làm cho em mừng hụt, tội nghiệp em nghe anh.
Vinh không ngờ Huệ lại tha thiết với chàng như vậy Ôm chặt nàng hơn nữa, Vinh hỏi nho nhỏ:
– Về sống với anh không có đơn giản đâu. Em có sợ không?
Huệ úp mặt trên vai Vinh, sung sướng nói:
– Nếụ được chết trong tay anh bây giờ, em cũng thoả mãn.
– Trường hợp chết không được mà sống cũng không yên thì sao?
– Sao cũng được, miễn là anh yêu em là được rồi.
Vinh cười nho nhỏ.
– Chắc chắn là anh yêu em rồi, nếu không, trên đời này ai có thể bắt thằng Vinh này làm cái gì nó không muốn cơ chứ?
– Như vậy anh nghĩ em còn sợ cái gì nữa chứ?
Vinh gật đầu tỏ ý bằng lòng, chàng trầm giọng nói:
-Nếu thế hãy để anhnói cho emnghe một chuyện quan trọng.
– Dạ, em đang chờ anh nói đây.
– Em có nghe ai nói về thầy Sô của anh chưa?
– Dạ có, trong vùng này ai mà không nghe tiếng ông ấy.
– Em nghĩ thế nào về ông ta?
– Được nghe về ông ta đủ mọi chuyện; tốt có, xấu có như hoang đường cũng có. Tuy chưa được gặp ông ta lần nào, nhưng em luôn luôn kính trọng ông, vì biết thầy Sô là anh họ của anh.
Vinh mỉm cười.
– Anh đâu có hỏi em chuyện đó, chỉ muốn biết em nghĩ thế nào về những việc làm của ông ấy thôi. Em có sợ không?
Huệ cười khúc khích.
– Ông ấy có làm gì em đâu mà sợ.
– Trong trường hợp ông ấy bắt em về mổ bụng luyện bùa ngải thì sao?
Huệ cắn nhè nhẹ vô cổ Vinh, cười hì hì.
– Nếu anh chịu thì em cũng chịu.
– Em có chắc không đó?
Huệ chìa một ngón tay ra thực trẻ con, nói:
– Chắc như bắp, ngoéo tay liền.
Vinh cười ha hả, đưa ngón tay ngoéo ngón tay Huệ:
– Tốt, tết…. như vậy thì để anh nói cho em nghe.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.