VN88 VN88

Bùa Thần Khoái Lạc – Truyện 18 +

Chàng nhìn lên bầu trời u ám, mảnh trăng lưỡi liềm vàng vọt khi ẩn khi hiện trong những đám mây đen bay thực thấp.
Vinh bóp nhè nhẹ bàn tay Huệ hỏi nhỏ:
– Em có thấy lạnh không cưng?

Huệ sung sướng nép sát mình vô người Vinh hơn nữa, lắc nhẹ đầu bên ngực chàng. Từ khi ra đời tới giờ, chưa có ai nói với nàng những lời âu yếm và nồng nàn như vậy. Tất cả ngôn ngữ hàng ngày ập vào tai nàng đều là những lời nói nham nhở của những kẻ bỏ tiền ra mua vui trong chốc lát. Không hiểu có phải giờ đây nàng mới nắm được tình yêu thực sự. Những lời nói nhẹ nhàng, nhiều khi rất tầm thường của Vinh cũng làm Huệ rung động. Con người này hình như có một hấp lực tình yêu tuyệt vời đối với nàng. Huệ thỏ thẻ:
– Anh Vinh ơi, ước gì em được chết trong lòng anh đêm nay.
Vinh ngạc nhiên, hỏi:
– Tại sao vậy?
Huệ thực thà nói:
– Từ nhỏ tới giờ, chưa lúc nào em được một lần hạnh phúc như ngày hôm nay. Bởi vậy em muốn được chết đi ngay bây giờ để giữ được mãi mãi cái hạnh phúc yêu thương tuyệt vời này của anh ban cho em.
Vinh phì cười, tát nhẹ vô má Huệ.
– Em có những tưtưởng thực lạ lùng. Tại sao hạnh phúc đang tới mà lại muốn chấm dứt cuộc đời, bộ em không muốn tận hưởng những phút ái ân mà em cho là
tuyệt hảo này hay sao?
– Không phải đâu anh, chính vì muốn giữ được cái hạnh phúc tuyệt hảo này mà em muốn được đem nó theo bên kia thếgiới trong lúc này, để vĩnh viễn không
bao giờ mất đi nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.