VN88 VN88

Bùa Thần Khoái Lạc – Truyện 18 +

Thảo cười hì hì.
– Bây giờ thầy hết sợ tiết lộ thiên cơ rồi sao?
Thầy San cũng cười vui vẻ, nói:
– Việc đầu tiên muốn biết rõ những gì chứa đựng trong chiếc hộp sắt này là đừng có chọc quê thầy mới được
Thảo níu tay thầy San, ôm vô lòng, mơn trớn.
– Không lý thầy giận con được hay sao?
Đinh cũng nói vô:
– Đúng rồi, nếu em làm thầy giận thì làm sao thầy vui vẻ được mà giúp đỡ chúng mình chứ.
Thầy San vẫn cười hì hì.
– Có lẽ cậu Đinh là kẻ hiểu đời nhiều hơn con Thảo.
Thảo nhìn Đinh trề môi, mỉm cười hỏi thầy San:
– Đương nhiên rồi. Nhưng thầy ơi, xin đừng làm khó con nữa chứ. Bây giờ thầy cho con biết con ma khác như thế nào đi.
– Con muốn biết chân tướng của nó hay sao?
– Tại sao lại không cơ chứ?
Thầy San cười khanh khách, nói;
– Đừng có giận nữa, để tôi nói cho một manh mối, có thể tìm hiểu tường tận sự việc hơn.
Thảo nôn nóng.
– Vậy thầy nói mau đi.
– Các con phải gặp tên Vinh, trùm du đãng trong một đường hẻm Khánh Hội.
Thảo ngơ ngác hỏi:
– Tên du đãng Vinh, hắn là ai vậy?
– Tên Vinh là anh em kết nghĩa với Chế Mạc Sô, thằng này không có một điều thất nhân ác đức nào là không dám làm cả. Nếu gặp nó, các con chịu khó chi tiền thì cái gì cũng xong ngay.
Thảo ngập ngừng một lúc, nhìn chìếc hộp nói:
– Còn chiếc hộp sắt này thì sao?
– Con cứ để đây cho thầy lo.
– Thầy không sợ nguy hiểm à?
Thầy San mỉm cười.
– Bất cứ chỗ nào, lúc nào, đều có nguy hiểm cả. Những người sợ nguy hiểm lại hay gặp nguy hiểm hơn nhiều.
Thảo nói với Đinh:
– Anh coi, sư phụ em có kiêu ngạo không?
Đinh mỉm cười, nhìn thầy San nói:
– Đúng rồi, nhưng lại được mọi người kính nể và bái phục nữa.
Thảo hừ một tiếng nói:
– Anh học được cái lối nịnh bợ đó ở đâu vậy?
Thầy San cười khà khà, bưng chiếc hộp sắt đi vô nhà trong, nói:
– Bây giờ tôi phải đi nghỉ để tối nay còn sức luyện Bùa Thần. Các con lo tìm tên Vinh đi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.