VN88 VN88

Bùa Thần Khoái Lạc – Truyện 18 +

Nói xong, người ông sững lại, ngơ ngơ, ngáo ngáo; thậm chí hai mắt cũng lờ đờ. Thảo là học trò cưng của ông từnhiều nămnay cũng khônghiểunổi sưphụ mình.

Có lúc ông đùa dỡn như con nít, có lúc ông nghiêm trang đạo mạo khác thường. Nhưng tình trạng nhưngày hôm nay nàng chưa từng thấy. Thảo hoảng hốt nói:
– Sư phụ, sư phụ bệnh rồi hả. Có cần con đưa đi bác sĩ không?
Thầy San tự nhiên trong trạng thái phờ phạc, giống như một người đang kiệt sức, thều thào nói:
– Không, tôi không có sao đâu.
Thảo vẫn không an lòng hỏi:
Sư phụ không có gì thực không?
Thầy San hơi mỉm cười.
– Nếu có gì xảy ra rồi, tôi đâu có ngồi mà nói chuyện nhưthế này được nữa. Sắc diện tôi vẫn còn tốt lành phải không?
Thảo lắc đầu.
– Sư phụ còn cho là có sắc diện tốt nữa hay sao.
Để con lấy tấm kiếng cho thầy coi nhé.
– Khỏi cần, con tưởng sư phụ bị ma bắt rồi hay sao. Sự thực thì mấy bữa nay ta bảo các con đi truy lùng tung tích của hai vợ chồng con ma này là để được yên tĩnh, rảnh rỗi mà đi tìm con ma kia. Con ma đực nó khôn lanh và quỉ quyệt vô cùng, không bao giờ y chịu trực diện với chúng mình trong những lúc mình đi tìm nó.

Nhưng lại chờ đợi lúc nào mình sơ ý nhất là tấn công ngay. Cũng vì vậy mà ChếMạc Sô phải thảm bại vì tay nó. Còn trường hợp Chế Mạc Triết cũng tội nghiệp cho ông ta, vì muốn bảo vệ cho tên Vinh và cô Trang mà phải vong mạng, đó cũng là chiêu thức của con ma đực nhắm đúng những lúc mình sơ hở hay bận tâm lo lắng cho người khác là y lấy mạng mình liền. Bây giờ thì các con hiểu tại sao ta bảo các con phải ăn chay một trăm ngày rồi mới được trở lại tìm ta.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.