VN88 VN88

Bùa Thần Khoái Lạc – Truyện 18 +

Ngay khi thấy cảnh ấy, nàng đã định la lên, nhưng chân tay rời rã, sức lực yếu đuối chẳng khác gì con cua mới lột, nên đành nằm yên ngắm nhìn hành động lạ
lùng của chị Hai. Chỉ vài phút sau, cả chị Hai và thầy Sô cùng nhìn thấy nàng tỉnh dậy một lượt. Chị Hai hình như không để ý gì tới hành động dâm loạn của bà ta,
chị ôm chầm lấy Hoa mừng rỡ tới rưng rưng nước mắt. Chị nói:
– Lạy Trời lạy Phật, em con đã tai qua nạn khỏi rồi.
Rồi chị Hai lại ôm lấy thầy Sô mà nói:
– Con xin cảm tạ ơn thầy cứu mạng chị em con.
Bây giờ em con đã ưnh rồi. Chúng con dù có phải làm thân trâu ngựa hếtkiếp này hầu hạ thầy cũng cam lòng. Nghe chị Hainói, Hoa thật hoang mang. Thìra chính
thầy Sô lại là người ân nhân của cả hai chị em trong lúc thập tử nhất sinh đó hay sao. Nhưng cái cảnh trước mắt này là thế nào. Hoa còn đang hoang mang thì thầy
Sô đã mỉm cười bảo chị nàng:
– Cô này còn yếu lắm, để ta hà hơi một lúc nữa xem sao.
Chị Hai có vẻ ái ngại nói:
– Thầy có mệt lắm không, phải nghỉ một lát cho lại sức đã chứ. Bề gì thì em con cũng đã tỉnh rồi. Thầy Sô lắc đầu nói:
– Nếu tôi không cố một chút nữa, e rằng con nhỏ này lại ngất xìu đi nữa bây giờ, hồn nó mới nhập thể, coi vậy mà chưa yên đâu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.