VN88 VN88

Bùa Thần Khoái Lạc – Truyện 18 +

Không hiểu sao thằng lùn này lại có mặt tại đây vào lúc này. Theo cái điệu nó bây giờ, Hai đoán ngay ra là y chưa gần gủi đàn bà bao giờ. Nó cốnhướn người lên nhưng chỉ cao tới ngực nàng. Mình mẩy nó cũng đã cứng ngắc. Hai nhìn xuống thân hình khẳng khiu của thằng lùn, tự nhiên nàng thấy tức cười.

Nàng đã định đẩy nó ra nhiều lần nhưng lại không dám. Chỉ vì bây giờ mà nó la lên thì chính tụi nàng chết chứ không phải là nó. Thằng nhỏ quỉ hình như cũng biết được cái thế cũa nó nên làm tới. Y níu đầu Hai xuống bắt chước thầy Sô hôm vô miệng nàng, và chỉ một lúc sau, nó đã kéo ghì nàng xuống, đè ngửa Hai ra. Không còn biết phải làm sao, Hai đành phải chiều theo ý nó muốn, nàng nhìn sát khuôn mặt xương xẩu của thằng lùn mà tức cười. Bây giờ nó cũng đã cố đang làm những chuyện nhưngười bình thường. Không hiểu nó biết làm cái chuyện này tựbao giờ, hay mới chỉ nhìn thấy thầy Sô và Hoa nên làm theo. Tuy nhiên Hai thấy nó cũng không tới nỗi tệ lắm. Duy chỉ vì nó thiếu thước tấc nên nhỏ như cây tăm, chỉ làm nàng ngứa ngáy khó chịu thêm. Nhất là cảnh thầy Sô và Hoa trước mắt đang tới lúc kịch liệt. Bỗng thằng lùn hỏi nho nhỏ bên tai Hai:
– Tại sao chị Hai không rên lên như chị Hoa hả?

Hai giật mình, lấy tay bịt miệng nó lại vì sợ thầy Sô và Hoa nghe thấy. Hình như thằng nhỏ cũng hiểu ý nàng, nó nhắy mắt một cái thực dâm dật, ấn mạnh người xuống. Những sỏi đá bên dưới cấn vô lưng Hai đau đớn, làm nàng phải cong người lên. Thằng lùn khoái chí càng làm tới. Bây giờ hai vai, tay cũng như chân Hai phải cố chống xuống đất để thân thể cong vòng, nếu không sỏi đá và cả những lá mía khô bên dưới cũng có thể làm da thịt Hai rướm máu vì thằng lùn nhướn lên, dập xuống liên hồi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.