Chàng vừa dứt lời, bỗng một trận cuồng phong nổi lên, gló thổi ào ào, xoáy tròn như một cơn lốc ác liệt. Bụi cát bay mịt mù, mùi tanh tửi tới buồn nôn tỏa khắp. Bõ Trung hai tay ôm đầu, người ông lảo đảo, mắt trợn ngược, mồm sùi bọp mép. Thân thể ông lắc lư kỳ dị như người lên đồng bóng rồi từ từ té xuống đất. Ông cố nói với Đinh điều gì nhưng âm thanh không thoát ra được khỏi cuống họng. Tay ông run run chỉ ra ngoài cửa.
Cả Đinh và Thảo cùng hoảng hồn, lụp chụp đỡ ông vô nhà. Thấy người ông lạnh tanh, Đinh hấp tấp nói:
– Phải đưa bác Trung vào nhà thương cấp cứu ngay mới được.
Tới sáng hômsau, Thảo và Đinh mới rời nhà thương. Bõ Trung vẫn còn hôn mê nên phải nhập viện luôn để ở lại điều trị Hai người ra về. Từ tối tới giờ Thảo vẫn ôm chiếc hộp sắt nên Đinh lái xe đưa Thảo về nhà. Chàng hỏi nàng:
-Từ tối qua tới nay nó có nhúc nhích gì hay không?
Thảo lắc đầu, hỏi lại:
– Anh có biết bác Trung tại sao tự nhiên lại lâm bệnh nặng tới như vậy không?
Anh cũng không biết, chính bác sĩ cũng chưa tìm ra bệnh tình. Bây giờ người ta chỉ tiếp nước biển cho bác mà thôi.
Thảo hỏi:
– Theo anh nghĩ bác Trung có sao không?
Đinh cố mỉm cười như để trấn an Thảo:
– Anh đâu phải bác sĩ.
Không, không phải em muốn hỏi bệnh của bác Trung. không để Đinh trả lời, nàng nhíu mày nói tlếp:
– Có lẽ bác Trung chẳng có bệnh gì hết!
Đinh ngơ ngác một hồi rồi chỉ chiếc hộp nói:
– Em nghi là nó à?
Thảo thở dài.
– Em cũng không biết, nhưng theo em nghĩ; chuyện này không đơn giản đâu.
Đinh trầm ngâm một hồi mới lên tiếng.
– Chắc chiếc hộp này có ma thực!
Thảo nhướng mắt nói:
– Không lý anh cho là chiếc hộp này có iò so nên biết nhảy hay sao?
Đinh cười khổ sở.
– Không phải vậy, nhưng anh chỉ sợ vụ này liên lụy cho em mà thôi.
Thảo liếc Đinh một cái thực dài.
– Tại sao hôm nay anh lại tỏ ra gà chết thế. Cái gì đã làm nhụt chí anh hùng đi như vậy hả?
Đinh cố cười gượng nói:
– Anh cũng không biết nữa. Chúng mình về nhé.
– Anh tính về đâu?
– Về nhà anh chứ còn đi đâu nữa?
– Tại sao lại chỉ có thể về nhà anh thôi hay sao?
– Em còn phải hỏi, ở nhà anh có đủ đồ nghề để nghiên cứu về thế giới vô hình mà. Không phải chúng ta đang tìm hiểu xem trong chiếc hộp sắt này có cái gì hay sao.