Ở bên Ý nổi tiếng thế giới với những con thuyền tình ái thì nơi đây, có ai phủ nhận được những chiếc ghe nhỏ bé đang đậu dọc bờ sông kia, với những cô gái
sẵn sàng dâng hiến tất cả thân thể trên sóng nước cho người tình một đêm bên bờ lạch vắng lặng, bao trùm bởi những hàng dừa nước tình tứ và thơ mộng là thua
kém.
Đó là chưa kể tới những mâm bàn đèn, những dọc tẩu thuốc phiện được các nàng hầu hạ tận miệng kẻ mua vui, dù là dân ghiền, hay khách làng chơi muốn thử một vài điếu cho biết mùi đời, cũng được các thần vệ nữ trong đêm săn sóc thật tận tình.
Đinh nhìn lên sân khấu. Một màn vũ dân tộc thật hấp dẫn với những chiếc nón lá và tà áo dài thướt tha. Ở đây hình như người ta luôn luôn cố tình lợi dụng những ngọn gió sông để thổi bật các tà áo dài lên cho khách nhìn rõ những cặp đùi hiện ra lồ lộ, dính sát vô làn vải quần mỏng manh ngược chiều ánh đèn sân khấu. Những đường cong, những vùng thịt nhấp nhô ẩn hiện, chỗ u lên, nơi chũng xuống đen ngòm hay hồng trắng…
Người Đinh nóng hổi, những làn gió đêm từ dưới sông thổi lên cũng không làm chàng thấy thỏa mãn chút nào. Chất men của rượu bia hừng hực trong lòng.
Nhất là thân thể của cả Ngân và Lyly Lan mới làm chàng ngây ngất làm sao. Da thịt hai người con gái này thi nhau cọ sát vào thân thể chàng tới run rẩy cả châu thân. Cho tới một lúc, chính Đinh không chịu nổi sự kích thích cùng tột đó, chàng phải nhướn người lên hỏi nho nhỏ:
– Các em định mướn ghe ở đâu?
Lyly Lan mỉm cười.
– Em có một chiếc thuyền riêng, cột ngay dưới nhà hàng này. Chúng ta chỉ cần đi tới cuối hành lang là có cầu thang xuống thuyền em ngay.
– Bộ em ở luôn trên thuyền à?
Lyly Lan ôm lấy cổ Đinh cắn nhe nhẹ, cười khúc khích, nói:
– Không, ai lại ở trên thuyền bao giờ. Em chỉ mua chiếc thuyền này để đêm đêm lên đó hút thuốc, tránh tai mắt của nhân viên công lực thôi. Bây giờ cũng khuya rồi, chúng mình xuống thuyền đi một vòng nhé.