VN88 VN88

Tâm sự bố chồng- nỗi sợ hãi trong lòng tôi

Một ngày bố chồng lấy tôi ra làm bia, ông chửi tất cả những từ thô tục, mỉa mai, ghê tởm nhất. Tôi không nghĩ nó lại phát ra từ miệng một người đàn ông, không thể tưởng tượng. Mỗi lần như vậy, sợ tôi không chịu nổi, mẹ chồng cũng biết tình hình bên nhà tôi, sợ tôi bỏ về, nên đều bảo tôi coi như không có gì, làm sao tôi coi như không có gì được. Tôi đã ám ảnh quá nhiều, sợ ngôi nhà đó.

Thực sự lần này tôi không chịu đựng nổi nữa, mệt mỏi lắm rồi. Tôi bảo với chồng sẽ về nhà, còn anh không thể giải quyết được thì chúng ta nên dừng lại. Sau lần đó vợ chồng chuyển xuống Hà Nội thuê nhà, tôi đi học, anh đi làm, lúc này tôi đã có thai, thời gian mang thai 3 tháng đầu thực sự tôi áp lực, khóc nhiều. Về nhà ông lại chửi: Vợ chồng mày cuốn gói đi cho rảnh nợ chứ gì, tao biết thừa.

Tôi thực sự sợ hãi con người này. Mỗi lần nghe vẻ nhà êm êm, chồng lại vu vơ, bóng gió bảo tôi: Hay mình chuyển về nhà, giờ không có gì nữa rồi. Tôi không kiềm chế nổi: Em không tiếc tiền thuê nhà, không cần tiền, chỉ cần sự bình yên. Anh có để yên cho em còn sinh con không, hay anh muốn về nhà để rồi phải bỏ nhau. Không biết bao nhiêu lần anh gợi lại chuyện đó.

Giờ tôi sắp sinh, phải chuyển hẳn về nhà thật rồi, nói thật tôi không có cảm giác ấm cúng khi ở trong ngôi nhà đó. Tôi đã bị ám ảnh quá nhiều điều bố chồng gây ra. Tôi sợ lắm, không biết phải làm sao nữa. Chồng tôi không phải là người có lập trường, anh nhu nhược, cứ bảo tôi quên đi, như chưa có chuyện gì. Nếu là anh, anh có quên được không? Liệu cuộc sống sau này của tôi sẽ ra sao, tôi không tin tưởng vào sự bền vững của gia đình này nếu cứ như vậy. Tôi phải làm gì bây giờ.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

 

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.