VN88 VN88

Tâm sự bố chồng- nỗi sợ hãi trong lòng tôi

Cuộc sống tưởng như êm đềm, chỉ sau 1 tuần mọi thứ bắt đầu đảo lộn, tôi hoang mang và thất vọng tràn trề. Bố chống tôi nghiện rượu, mọi người ai cũng gọi ông là “nát”. Mọi người nói mẹ chồng ghê gớm, về đó phải cẩn thận, dựa vào chồng mà sống. Sau khi lấy 1 tuần, lần đầu tiên tôi chứng kiến bố chửi bới chúng tôi, đập phá đồ trong nhà. Tôi sợ đến nỗi run không đứng lên nổi, chồng đã phải đưa tôi vào phòng để tránh “ngất ra ở đấy”. Sau đó bao nhiêu vụ liên tiếp, đối tượng chính là tôi.

Tôi ăn ít, ông chửi tôi ăn quà ngoài đường, mua giấu riêng ra trường ăn để về nhà trừ cơm. Tôi là người rất nghiêm chỉnh, chẳng bao giờ thèm ăn đường ăn chợ chứ đừng nói là ăn quà, giấu diếm. Tôi đi học cao học, chồng làm kỹ sư xây dựng nên hầu như không có thời gian ở nhà. Chồng biết bố mẹ như nào nên rất thương tôi, có điều chẳng thể ở nhà mà đỡ cho tôi được. Anh chỉ biết bảo tôi ăn nhiều thêm tí nữa, dạ dày tôi chỉ ăn được có thế, làm sao mà cố được. Đến giờ khi đang mang thai sắp đẻ rồi mà tôi cũng chẳng thể ăn nổi quá 3 bát cơm/ ngày.

Ông nghiện rượu nhưng không bao giờ mất lý trí, chỉ mượn rượu để sinh sự. Giờ tôi mới hiểu vì sao ai cũng ngăn cảm tôi lấy anh, họ hàng, kể cả anh em ruột cùng huyết thống cũng ghét bỏ, ai cũng ghét. Tôi sống có họ hàng quen rồi, mọi người quan tâm nhau, về đây biệt lập, thậm chí bố chồng còn không cho tôi sang nhà chú gần sát cổng chơi, cứ như sợ sang đó, các cô chú lại rỉ vào tai tôi cái gì không bằng. Ai cũng nói bố chồng tôi xảo quyệt, ghê gớm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.