VN88 VN88

Lần đầu tiên trong đời của tôi giờ mới kể (Kinh Điển) – Truyện 18+

Được hơn 30’ chị gọi điện lại đã về nhà an toàn. Hai chị em nói với nhau vài chuyện rồi cúp máy. Tôi chỉ còn lại một mình không có việc gì làm nên lên nhà đọc truyện. Đọc được một lúc thì ngủ quên mất. Tôi tỉnh dậy vì có tiếng chuông điện thoại. Chạy nhanh xuống nhà nghe máy vì nghĩ là chị gọi nhưng không phải mà là bố mẹ. Mẹ tôi dặn tối chỉ cần đặt cơm còn thức ăn thì bố mẹ tôi cầm về. Nhìn đồng hồ đã hơn 2h chiều. Thấy bụng đói thì đi ăn cơm. Ngồi ăn cơm một mình nỗi nhớ chị tràn về. Vừa mới chia tay nhau thôi mà đã nhớ cồn cào da diết. Không biết giờ này chị có nghĩ về mình không. Đó là cảm giác của người đang yêu. Cả buổi chiều đó tôi như người mất hồn. Đến hơn 5h thì bố mẹ cũng về đến nhà. Sau khi nghỉ ngơi, tắm rửa cả nhà cũng vào bữa tối. Trong lúc ăn cơm tôi mới biết lý do bố mẹ tôi lên Hà Nội 2 ngày. Ông bà lên đặt cọc tiền mua nhà để tôi có nhà ở khi đi học trên Hà Nội. Căn nhà theo như mô tả của bố mẹ thì ở gần trường. Nhà của bạn chú Tuấn ngân hàng. Bố mẹ tôi dặn có ai hỏi thì cứ bảo đó là nhà mượn của chú Tuấn không được nói nhà mình mới mua vì sợ điều tiếng phức tạp. Ngày đó việc mua nhà cũng khá khó khăn. Bố mẹ tôi phải nhờ chú Tuấn đứng tên mua vì chú có hộ khẩu Hà Nội. Bố mẹ tôi luôn là như vậy, luôn chu đáo mọi chuyện. Nói chung tôi được bố mẹ lo đến tận chân răng từ bé đến lớn. Việc bố mẹ yêu cầu chỉ có mỗi việc học. Và tôi cũng một phần nào đáp ứng được nguyện vọng của bố mẹ. Thế nên ông bà không tiếc gì cả. Mặt khác có mỗi mình tôi nên ông bà tập chung mọi thứ tốt nhất cho tôi. Nói chung tôi rất cảm động và luôn thầm nhủ mình không được làm bố mẹ phiền lòng. Tối hôm đó và mấy ngày hôm sau bố mẹ tôi đi suốt ngày một phần đi đòi tiền cho mượn cũ và đi vay mượn chỗ còn thiếu để thứ 4 bố tôi phải lên Hà Nội giao tiền còn lại. Vì bạn chú Tuấn cần tiền gấp để đi nước ngoài nên họ mới bán giá khá mềm. Nhà thì bố mẹ tôi đã nhận và nhờ chú Tuấn tổ chức sửa qua loa cho tôi. Thực ra khi lên đến Hà Nội thì tôi thấy căn nhà tương đối hoàn hảo để ở. Chú Tuấn chỉ có sơn sửa lại, lắp đặt máy bơm nước và thay sửa một ít đồ điện, lắp rèm cửa …. Nên đến hôm tôi lên cơ bản hoàn tất rồi. Trong thời gian đó tôi và chị ít liên lạc, mỗi ngày chỉ gọi được tý điện thoại vào buổi chiều. Công việc gia đình và việc chuẩn bị học làm tôi phân tâm nhiều nên chỉ tối đến khi nằm một mình thì mới thấy nhớ chị. Tôi cũng kể qua cho chị biết chuyện mua nhà và nói với chị lịch lên Hà Nội thay đổi sáng thứ 5 tôi phải lên trường rồi. Sáng thứ tư bố tôi đi rất sớm. Bố lên ngoài việc trả tiền thì còn việc đi mua sắm cho tôi giường chiếu, bàn ghế và chiều lại phải về vì hôm sau có cuộc họp quan trọng bố tôi không thể nghỉ được. Tối hôm đó cả nhà bác Luân lên chơi nhà tôi. Chị cùng lên. Hai chị em nhìn nhau bịn rịn nhưng không giám thể hiện gì vì có mẹ chị ở đó. Chị có vẻ rất buồn nhưng vẫn cố mặt làm vui. Tôi nhìn chị tôi hiểu ngay nhưng cũng chỉ biết vậy mà không biết phải làm thế nào.
– Có việc này có khi chú phải nhờ Mai Anh. Bố tôi nói
– Dạ có việc gì ạ chú cứ nói.
– Chú định nhờ vợ chồng chú Tuấn ngày mai đi mua sắm nốt mấy thứ cho Q. Nhưng mấy ngày nay chú đã mất rất nhiều thời gian cho nhà chú rồi. Mặt khác con chú cũng nhập học nên chú tránh. Cháu thuộc đường Hà Nội ngày mai cháu đi cùng hai mẹ con lên Hà Nội giúp chú được không.
– Dạ và chị quay xang hỏi ý kiến bố mẹ
– Bố mẹ có cho phép con đi Hà Nội nhá.
Bác Luân thì đồng ý ngay nhưng mẹ chị thì có phần ái ngại.
– Thế còn việc hội diễn của con thì sao.
– Dạ con xong rồi thứ hai tuần sau mới khai mạc. Xếp con yêu cầu thứ 7 mới phải xuống xã kiểm tra lần cuối.
– Ừ thế thì được con cứ đi đi.
Mẹ chị không thể làm khác được. Còn tôi thì như mở cờ trong bụng.
– Mai Anh đưa số điện thoại nhà con Loan đây để bố gọi cho nó xin nghỉ 2 ngày cho con.
Chị đọc số điện thoại nhà bí thư cho bố. Bác gọi ngay và dĩ nhiên chị bí thư đồng ý.
– Cái Loan nó đồng ý rồi, mai con đi với em giúp chú.
– Thôi cả nhà về để cho em còn nghỉ ngơi mai nó lên nhập học. Mẹ chị tiếp lời
– Thôi nhà tôi về đây. Q đi học mạnh khoẻ chăm chỉ nhé. Sang năm bác lại cho đi chơi.
Bác cười vỗ vai tôi. Bác quay xang chị bảo
– Mai Anh ở luôn lại đây mai đi với em.
– Con phải về chuẩn bị quần áo sáng mai con xuống sớm.
– Cái ông này đi 2 ngày phải có quần áo, ông cứ như người trên trời. Bác gái nói
– Sáng mai tôi phải đi họp sớm trên UB tỉnh Mai Anh muốn cầm bộ nào thì bảo Quỳnh Anh nó chuẩn bị cho rồi sáng mai tôi cầm sớm cho. Bây giờ bắt nó về sáng mai đi xe máy sớm tôi không yên tâm.
– Thôi cất xe máy vào lên nhà xem có việc gì thì chuẩn bị cho em nó mai còn đi sớm. Bố chị quay lại nói với chị.
– Vâng ạ vậy bố bảo Quỳnh Anh lấy cho con hai quần kaki và mấy cái áo sơ mi kẻ màu trắng.
Chị chạy ra thì thầm gì với mẹ. Sau đó hai bác về. Bố mẹ tôi lên nhà chuẩn bị, chỉ còn hai chị em dọn dẹp khoá khoáy dưới nhà. Đợi bố mẹ đi khuất, tôi ôm chặt chị. Chi giằng ra, mặt cười tươi.
– Không đùa đâu, liều thế.
– Mai chúng mình cùng đi Hà Nội rồi sướng thế.
– Thôi lên nhà chuẩn bị đi, lấy cho mượn cái áo phông nhé.
– Ừ, tối nay ngủ gác xép nhé.
– Không lên nhà đi …. Cứ như trẻ con.
Tôi hiểu ý chị. Chị sợ tôi vui quá buột miệng ra anh anh em em thì toi luôn. Tôi đi lên cầu thang vừa đi vừa thổi sáo. Tôi vui quá. Mọi việc diễn ra quá bất ngờ, tôi cứ tưởng chúng tôi còn lâu mới ở bên nhau thì ngày mai chị lại đưa tôi lên trường.
Mẹ tôi cả ngày hôm nay ở nhà đã chuẩn bị kỹ rồi nên về cơ bản không có gì phải làm cả. Bà chỉ xem lại lần cuối và gọi chị lên dặn cẩn thận không sợ quên rồi ông bà đi ngủ luôn. Tôi rủ chị xuống gác xép đánh cờ cho vui thì mẹ bảo thôi đi ngủ sớm đi mai còn đi không mệt. Chị dạ rồi về phòng. Tôi cụt hứng nên xuống gác xép. Ra khỏi phòng bố mẹ tôi nháy nháy chị nhưng chị lắc đầu. Tôi xuống gác xép nằm mà trằn trọc không ngủ được. Có câu nói :
Kim đâm vào thịt thì đau.
Thịt đâm vào thịt nhớ nhau cả đời
Viện vào mình lúc này sao đúng thế. Nỗi nhớ được ôm ấp chị, được hoà tan vào chị, được nói chuyện với chị làm cho tôi bứt rứt khó chịu vô cùng. Cứ có tiếng kêu gì lạ là tôi nhỏm dây và nghĩ chắc chị xuống đây, đợi một lúc lại thấy im ắng tôi lại nằm xuống. Nằm một lúc lâu thấy khó chịu quá tôi từ từ đi lên phòng chị. Nghe ngóng xang phòng bố mẹ thấy tiếng gáy đều của bố tôi. Chắc hai cụ ngủ ngon rồi vì mấy ngày nay các cụ quay như chong chóng. Tôi mở cửa phòng chị thì thấy không khoá. Tôi lẻn vào và chui lên giường nằm cạnh chị.
– Chưa ngủ à. Biết ngay thể nào cũng mò lên.
– Thế em cũng chưa ngủ à.
– Ừ nằm trằn trọc không ngủ được.
– Chắc lúc nẫy mẹ bảo gì à
– Ừ
– Thế mẹ bảo gì.
– Thôi không nói nữa mất vui.
Tôi ôm chị vào lòng và định đặt lên môi chị một nụ hôn. Chị tránh.
– Anh đi xuống đi rồi em xuống. Ở đây ngộ nhỡ bố mẹ thức thì chết.
– Nhanh nhé, anh đợi.
Tôi xuống nhà một lúc thì chị xuống. Chị khoá cửa và vào nằm cạnh tôi.
– Nhớ em không ngủ được à.
– Đợi mãi mà không thây xuống.
– Mẹ nói em đang buồn
– Mẹ bảo sao
– Toàn những chuyện linh tinh đau đầu.
– Có chuyện gì thì nói cho anh nghe
– Thôi bỏ đi, mình nói chuyện khác.
Thế rồi chúng tôi ngồi nói chuyện và hồi tưởng về đợt lên thi đại học. Chúng tôi tôm nhau cấu nhau và trêu nhau. Nói về chuyện đó tôi lại nóng trong người và rạo rực. Tôi hôn chị, chị hôn nhưng không nhiệt tình. Khi tay tôi luồn vào ngực chị thì không sao, nhưng cứ du lịch xuống dưới chị không cho. Chị bảo hôm nay chị không thích. Biết thế nên tôi không làm gì nữa chúng tôi chỉ nói chuyện linh tinh. Được khoảng 1 tiếng thì chị lên nhà đi ngủ để mai còn dậy sớm. Tôi thì cơ bản cũng đã giải toả được phần nào nên không níu giữ và chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, cả nhà dậy sớm để chuẩn bị. Đến 6h 30’ thì bố chị đem quần áo lên cho chị và cùng bố tôi đi ăn sáng rồi đi họp. Tôi, mẹ và chị chuẩn bị hành lý. Mẹ tôi cẩn thận chuẩn bị bao nhiêu thứ nào là bát đĩa cốc chen, xong nồi, quần áo, chăn chiếu đủ cả. Đến hơn 7h thì xe của cơ quan bố tôi đến và mọi người cho đồ lên. Đến 8h hơn thì tôi bắt đầu lên xe đi Hà Nội. Đến bây giờ nghĩ lại mới biết đó chính là lần chia tay Ninh Bình để đến một phương trời mới của tôi. Sau này tôi cũng về nhưng chỉ thoáng qua. Lần về lâu nhất là tết năm thứ nhất được 15 ngày sau đó thường 4 đến 7 ngày vào dịp tết và hè còn không chỉ 1 đến 2 ngày. Cách đây 4 năm bố mẹ tôi về hưu hết và lên ở với vợ chồng tôi. Từ đó hầu như tôi rất ít quay lại Ninh Bình chỉ có ma chay, hiếu hỉ thì về còn không thường về Nho Quan quê tôi. Nguyên nhân tôi ít về khi còn học một phần vì những kỷ niệm và một phần còn phải trông coi nhà cửa trên Hà Nội. Sau này thì do công việc bận rộn rồi chuyện vợ con cuộc sống nên không có thời gian quay lại.
Đến Hà Nội, vợ chú Tuấn đã đợi ở bệnh viện Bạch Mai. Cô dưa chúng tôi về nhà. Căn nhà nhỏ 54m2 được xây 2,5 tầng kiểu nhà ống. Nhà nằm trong ngõ phố Lương Đình Của. Ngõ rộng nhưng xe ô tô không vào được mà đậu cách đó hơn 50m. Nhà vừa mới sơn sửa nên còn bẩn nguyên. Tất cả mọi người chuyển đồ vào nhà để xe quay về Ninh Bình ngay. Vợ chú Tuấn hẹn mẹ tôi chiều 4h qua để dẫn mẹ tôi đi mua chút đồ còn cô phải quay lại cơ quan làm việc. Chỉ còn hai mẹ con và chị. Nghỉ ngơi một chút mọi người lao vào lau dọn nhà cửa. Đến trưa mọi người ra ngoài quán ăn cơm bụi sau đó về nhà dọn dẹp tiếp. Đế 3h chiều cơ bản mọi việc vệ sinh, giường chiếu, bàn tủ, bát đũa cơ bản xong xuôi. Chị và mẹ tôi đi ra chợ Kim Liên mua mấy thứ về làm cơm tối thắp hương tạm để tôi về nhà mới và có cô chú Tuấn với bạn chị, chị bạn lần trước cho hai chị em mượn nhà và xe khi tôi đi thi đại học, đến ăn cơm. Chỉ còn một mình ở nhà tôi lúc này có thời gian đi tham quan nhà từ trên xuống dưới. Trên tầng 3 có 1 phòng làm phòng thờ và bố tôi mua một cái phản nhỏ ông để trên đó. Bên ngoài là một chiếc sân phơi, tầng 2 có 2 phòng ngủ và 1 nhà vệ sinh nhỏ. Cả hai phòng đều có giường chiếu chăn màn đầy đủ riêng phòng tôi có thêm bàn học và cái tủ nhỏ. Thiết kế căn nhà cũng khá hợp lý vì có một giếng trời từ trên xuống nên làm cho phòng trong không tối lắm. Tầng 1 thông nhau ngăn cách bằng 1 chiếc cầu thang và có 1 nhà vệ sinh ở dưới cầu thang. Phía trong làm bếp bên ngoài làm phòng khách. Nhà còn có một sân nhỏ khoảng 10m2. Nói chung một mình tôi ở đây quá lý tưởng và rộng rãi. Còn một số vật dụng khác như tủ lạnh, ti vi bố tôi bảo sau tết rồi ông mua cho.
Một lúc sau thì mẹ và chị về, lại toàn đồ là đồ được khuân về và một ít thức ăn. Mọi người lại sắp đặt đồ đạc và dọn dẹp tiếp. Đến 4h thì vợ chú Tuấn đến và chở mẹ tôi ra chùa để bốc bát hương và mua một số đồ cúng. Mẹ dặn chị và tôi ở nhà chuẩn bị nấu nướng. Khoá cổng vào nhà tôi thấy chị đang bỏ các thứ ra chậu rửa. Từ sáng đến giờ bận suột rồi vướng mẹ hai chị em không nói được riêng nhau điều gì. Bây giờ vào thấy chị tôi đi đến đằng sau hai tay ôm eo.
– Hôm nay em vất vả quá nhỉ.
– Thôi bỏ em ra người em bẩn như con ma hôi rình thế này còn ôm với ấp.
– Cả ngày nay thấy người yêu làm vất vả thương quá để anh bóp lưng cho nhé.
– Thế thì tuyệt anh làm đi.
Tôi bóp nhẹ lưng chị và thỉnh thoảng trêu cù cù một cái. Hai chị em vừa nói chuyện vừa cười đùa vang nhà. Sự hưng phấn dâng cao tôi ôm lấy chị và đặt lên môi chị một nụ hôn ngọt ngào. Chị cũng đáp trả mãnh liệt. Đang say đắm trong nụ hôn thì tiếng chuông cửa vang lên. Chị đẩy nhẹ tôi ra.
– Thôi thôi, bạn em đến rồi anh ra mở cửa đi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.