VN88 VN88

Bông cúc vàng ngon lắm – Truyện 18 +

Họ đứng chờ mở cửa đã lâu nên cũng chồn chân. Và, có lẽ đêm qua vì quá lo lắng, hồi hộp nên suốt đêm họ không ngủ được nên lúc này trông họ như những người ốm. Đã có mấy cô gái yếu ớt chóng mặt, hoa mắt đứng không vững nữa liền ngồi thụp xuống sàn nhà, di di hai ngón tay vào hai bên thái dương, mặt mày xanh rớt.

Cửa mở. Họ’dồn lên như một dòng thác. Va ly, thùng mủng, túi xách, túi mắt cáo thi nhau tiến lên. Rồi tất cả bỗng dừng lại. Hóa ra họ vừa nghe được một tin, cửa này khám kĩ lắm. Thế là họ nhào tới cửa kia. Con rắn bị đứt khúc đầu cứ thế mà đứt tiếp các khúc sau. Cảnh sát phải ra giữ trật tự. Họ mắng nhau như hát hay vậy.

Đắc ra muộn. Hôm trước tôi đã dặn dò Đắc cẩn thận thế rồi mà hắn vẫn còn ra muộn. Mặt mày Đắc hớt hơ hớt hải. Một thùng giấy to tổ bố. Cái thằng, đến sắm một chiếc va ly mà xách cho tử tế cũng không có tiền mà sắm. Một túi khoác vai to như một va ly. Dứt khoát cái túi ấy là không thoát cước được rồi. Mà chả biết Đắc nhét những gì trong đó? Lại một túi lưới mắt cáo, cũng lòi ra nào chân nào cẳng búp bê, nào lật đật, nào táo, nào sữa. Thôi thì chịu khó nhịn mẹ nó đi cho rồi. Thương vợ con kiểu đó tôi cũng chịu, không dám làm.

Hàng tiếng đồng hồ trôi qua dòng người chỉ nhích lên được có vài bước. Kiểu này có lẽ Đắc không ra kịp máy bay rồi. Tôi suy nghĩ một lát rồi nháy Đắc, đẩy xe hàng của Đắc sang một đường khác, đánh bài chen hàng vậy. Dân ta vẫn có truyền thống chen hàng giỏi mà. Tôi và Đắc bị nhiều bàn tay lôi lại. Tiếng mắng nhiếc nổi lên như một đợt sóng. Mặt tôi lúc này phải đỏ hơn mào gà là cái chắc.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.