VN88 VN88

Bông cúc vàng ngon lắm – Truyện 18 +

Ông nhìn tôi với ánh mắt thương hại:
– Em dại quá là dại. Ăn vụng thì phải biết chùi mép chứ, tội gì lại để phĩnh bụng ra như thế? Thời đại bây giờ thiếu gì các phương pháp tránh thai hiện đại. Cái thằng nào làm em phình bụng chỉ biết chọc vào cho sướng con cặc của nó thôi, nó không nghĩ đến em gì cả . Mà sao em không lén đi mà nạo thai, còn giữ làm gì cái giọt máu của thằng đàn ông vô trách nhiệm đó?

Ông ta tỏ ra hết sức thông cảm.

Khi chàng đột ngột bố tôi ra về, tôi đã tới gặp ngài bác sĩ phụ khoa, cái ngài mà trước đó ít ngày đã nghiên cứu rất tỉ mỉ hai trái vú và cái lỗ âm đạo của tôi, để xin phép được hủy thai. Thực ra tôi cũng không đến nỗi ngu xi đần độn như ông phụ trách học sinh nghĩ về tôi. Tôi oán hận chàng không để đâu cho hết. Tôi coi như chàng đã phản bội lại tôi, chàng đã chạy làng. Từ chỗ yêu thương tha thiết, giờ đây trong tôi chỉ còn lại sự khinh bỉ đối với chàng.

Người tôi xanh xao gầy yếu. Không thể kéo dài thêm tình trạng này được nữa. Vải thưa che làm sao nổi mắt thánh. Đến con ruồi bay qua người ta còn biết con nào là con đực, con nào là con cái, huống hồ một cái bụng dang mỗi ngày một phình to ra. Ngay cả bản thân tôi, tôi cũng nhận ra sự thay đổi mỗi ngày một khác của mình: ngực căng ra , hai núm vú thâm lại, mặt mày phờ phạc, ốm không ra ốm, khỏe không ra khỏe. Chả lẽ những đổi thay đó có thể che dấu mãi con mất tinh ranh của người đời?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.