VN88 VN88

Bông cúc vàng ngon lắm – Truyện 18 +

Tôi đang thu dọn đồ đạc thì anh Thomas đi phố về .
– Có thư của tay Đắc đây này – Thomas vừa nói vừa móc túi lấy ra một lá thư – tớ đi qua phòng thường trực, bà ta gọi vào nhận thư. Thế cậu làm gì từ sáng tới giờ ở
nhà ?
– Tớ thu xếp đồ đạc, đang phân vân không biết tếch đi ngày mai hay hôm nay.
– Tùy cậu, nhưng theo tớ mai hãy tếch. Tội đếch gì cơ chứ. Tối nay tụi mình đi kiếm chác chút đỉnh ở cái phố cụt ấy đã Đi ăn một bữa chả nướng của tụi trập cái đã. Nhất trí nhé? Chả lẽ cơ quan cậu họ kí luật cậu vì .một bữa đánh chén chia tay hay sao? Thôi, cậu đọc thư thằng Đắc đi xem nó nói gì nào! Đừng đứng đực mặt ra như thế nữa, tớ ghét trông cậu đứng như thế lắm đấy.

Tôi đọc thư Đắc cho Thomas nghe.
Đắc viết: “Các cậu thân mến, trước hết tớ xin lỗi các cậu, về đến nhà đã hơn hai tháng nay, mãi hôm nay tớ mới viết được cho các cậu. Số là, về đến nhà hôm trước thì hôm sau bà vợ tớ phải đi công tác xa ở một huyện trên miền núi. Những bài học của thày Thomas chưa áp dụng được với bà vợ vì tuy gần bà vợ được một tối nhưng cũng chẳng ăn thua mẹ gì cả, vì tối đó họ hàng gần xa, hàng xóm kéo đến thăm chật nhà. Tớ đi thăm quan xứ khỉ ho cò gáy có mấy tháng mà họ cứ tưởng tớ đã sống ở Mỹ, ở Pháp hàng nửa thế kí, nay mới trở về thăm quê hương lần đầu. Họ vây quanh, hỏi han hồ hởi, chia xẻ niềm vui, cả ngày đã đành lại còn ca đêm nữa. Thành thử đã mấy tháng xa vợ, đêm đó tớ cũng đành phải nhịn chay, không dám mò lồn vợ. Nhà chật quá, khách khứa họ nằm chồng chéo cả lên nhau, sờ thế nào được lồn vợ. Chẳng biết mặt mũi chiếc lồn vợ tớ sau mấy tháng xa nhau nó ra làm sao, có còn nguyên vẹn không hay hình hài của nó đã bị méo mó? Biết đâu vắng bàn tay tớ thì đã có những bàn tay khác sờ rồi và nếu những bàn tay đó to khỏe hơn những bàn tay của tớ thì chắc gì chiếc lồn vợ tớ còn nguyên hình hài? Dù sao nó cũng chỉ là một chiếc lồn cũ, quen thuộc, không có gì mới lạ để kể cho các cậu nghe cả đâu. Các cậu có muốn nghe thì nghe tớ than thở về chuyện hàng họ của tớ thôi. Mấy thùng hàng chậm của tớ vẫn chưa thấy tăm hơi đâu cả. Có khi nó về rồi, bị bốc hơi hết cả rồi cũng nên. Tụi chúng nó khuyên ra sân bay mà dò hỏi nhưng tớ bận quá không ra được. Vừa về tới nhà hôm trước hôm sau đã phải đi làm rồi. Được hưởng thụ mấy tháng rồi mà, nay phải đền bù. Ngày hai buổi kẽo kẹt trên chiếc xe trâu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.