Đắc cảm động, không nỡ từ chối. Anh cầm tiền và nghĩ: “Sao lại có người nước ngoài tốt và chu đáo với bạn bè thế nhỉ? Cái cô Thu Nguyệt nào đó thật là may mắn. Mình mà là đàn bà mình cũng phải mê nó đến điên lên mất”.
Chúng tôi hẹn nhau tuần sau sẽ làm một bữa liên hoan tiễn Đắc về, sẽ mời cả Thu Nguyệt và Hiền Lương tới dự.
Nếu chỉ là một bữa liên hoan đơn thuần đánh chén thì cũng chẳng có gì để mà nói, song bữa đánh chén này lại có ý nghĩa cực kỳ quan trọng trong đời tôi, thay đổi toàn bộ quan niệm và suy nghĩ của tôi về tình yêu, về đạo đức, về cái gọi là trách nhiệm của người chồng đối với người vợ.
Sáng hôm đó Thomas dạy sớm, nói với tôi:
– Tớ đến “Bông Lúa” đón em đây. Đến sớm còn tranh thủ chơi một cái đã . Đêm qua nhớ lồn trằn trọc không sao ngủ được. Tớ không được ngửi mùi chiếc lồn Việt đó sáng nay thì e rằng không còn lòng dạ nào mà ăn liên hoan với các cậu đâu Muốn ăn gì thì ăn cũng không bằng ăn lồn. Mùi lồn hấp dẫn lắm cậu không biết à? Con cặc tớ bất trị rồi, tớ đi đây. Còn cậu chịu khó chờ đến tối vậy nhé. Cứ theo kế hoạch mà làm, phen này chắc không trượt vỏ chuối đâu Đêm nay tha hồ mà bay bổng trên chín tầng mây nhé. Con cặc tha hồ mà vẫy vùng, tắm táp trong hồ nước thơm tho đó. Chịu khó chờ vậy nhé, đừng sốt ruột đấy! Còn bây giờ nằm đó mà mần mò con cặc đi, tập duyệt đi ! Tớ đi đây. Thomas lủi rất nhanh. Thật chẳng có gì tác động mạnh hơn là tiếng gọi thiết tha của những cái lồn. Đêm nay mà không thành công thì coi như vĩnh biệt. Tôi vừa đưa tay mân mê con cặc nóng hổi vừa nghĩ miên man, vừa tưởng tượng ra những gì sẽ xảy ra trong đêm nay. Bỗng có tiếng gõ cửa.