Thoáng một cái con chăn gió mốc meo đã nghiền nát cơ thể Tuyết Lan ra thành cám.
Hắn cầm con cặc cưng cửng của mình thọc ngay vào lỗ âm đạo của Tuyết Lan trong lúc Tuyết Lan đang mê man bất tỉnh.
Vì nhịn đói lâu ngày, vì thịt thồ thơm ngon, vì bản tính dâm dục, hung tàn, hắn nhai ngấu nghiến con mồi vừa vồ được ăn vội nên mấy lần hắn chết nghẹn cứng cả cuống họng tưởng đã tắc thở. Hắn cứ nhét bừa con cặc vào lồn Tuyết Lan. Mặc kệ tất cả . Lỗ lồn quá bé hắn cũng cứ nhét. Nước nhờn không chịu chảy ra hắn cũng cứ nhét. Miễn con cặc hắn được ngâm trong lỗ lồn của Tuyết Lan là được rồi. Hắn nắc con cặc liên hồi kỳ trận. Toàn thân mốc meo của hắn rung chuyển ầm ầm, tựa hồ cả cánh rừng sắp bật rễ, cây cối đổ ngổn ngang. Hắn cứ nắc cho tới khi tinh khí hắn vãi ra lúc đó hắn mới nghỉ. Nghỉ một lúc hắn lại đưa tay móc lồn, bóp vú con mồi đang thiêm thiếp. Con cặc hắn vì thế lại cửng lên, hắn lại nhét con cặc vào lỗ âm đạo của con mồi, lại nắc. Hôm đó hắn đã hiếp Tuyết Lan cả thảy bốn lần. Lần cuối, hắn thấy lồn Tuyết Lan xưng tấy lên, các mép lồn đỏ hon hỏn, cửa lỗ âm đạo nhầy nhụa những tinh khí của hắn đã phóng ra nhiều lần hòa lẫn với máu. chảy ra từ chiếc màng trinh bị rách. Hắn tỏ lòng thương hại, nhét một chiếc mùi xoa vào lồn Tuyết Lan rồi gục mặt lên hai trái vú mát lạnh như hai tảng thạch của Tuyết Lan ngủ thiếp đi lòng đầy mãn nguyện, trong khi Tuyết Lan vẫn còn hồn bay phách lạc mãi tận đâu đâu.