Ông bác an ủi má:
– Em đừng lo gì cả về chuyện này. Kẻ cướp, bà già gặp nhau, nó cũng như mình thôi, em không quên là nó mang trống khi còn ở nước ngoài đấy chứ? Mình chẳng phải đi đâu cả em ạ. Mình cứ tự do mà sờ lồn sờ cặc nhau, hôn hít nhau và làm tình ngay trước mặt nó. Sợ gì hả em? Anh tin nó cũng chẳng xấu hổ, xấu hiếm gì đâu em ạ, nếu nó xấu hổ nó không chịu được thì nó bỏ đi, cỏn không, nếu nó muốn, mình cho nó chơi chung cũng được Anh cũng muốn thử cái lồn của nó một lần xem sao. Trông con bé ngon mắt quá em ạ, hai cái vú nó cứ thây lẩy ra thế nay này. Gái một con trông mòn con mắt có khác.
Rồi như sợ mình đã nói quá đà, đã dại dột thể hiện lòng mong muốn độc ác, dã man được chiếm đoạt chiếc lồn của con gái người tình, ông bác tỏ ra hối hận, liền ôm lấy má, nói:
– Anh nói thế thôi chứ quyền quyệt định là ở em. Anh mê em nhất trên đời này. Lồn nào cũng chẳng bằng lồn của em. Đàn bà hồi xuân ai so sanh được. Nếu em không muốn thì anh cũng chẳng bao giờ cồ ý định hiếp nó làm gì. Báu gì cái của đã trăm thằng ở bên đó xỏ con cặc vào lồn rồi, lỗ lồn nó rộng hơn lỗ lồn mẹ là cái chắc.
Đang ăn, ông bác dừng lại báo với má một tin vui:
– Anh quên nối cho em biết – ông bác quay sang má vừa lúc má đang lựa một khúc cá rất ngon mà tôi đã đứng cả tiếng đồng hồ ngoài bếp để rán, bỏ vào bát ông – anh nhận được điện của thằng Thanh Xuân hồi sáng. Ngày mai nó bay về Hà Nội em ạ. Cái thằng đến là giỏi, còn trẻ thế mà đã là tiến sĩ rồi đấy em ạ.