Con cặc ba tôi lạ thật. Vừa dài vừa to lại vừa ram ráp, nó không trơn tru như của gã đàn ông, mặc dầu nó cũng bóng nhẫy vì nước nhờn rớt lên mình nó. Mỗi lần nó thọc vào lỗ, vì nó ram rám nên mức độ cọ sát của nó vào thành âm đạo mạnh hơn, nhột hơn khiến tôi quằn quại vì sung sướng. Ba tôi cũng sướng vô cùng vì lỗ âm đạo của tôi chật chội, xít sao quá, ôm gọn lấy con cặc ông chứ không to như lỗ âm đạo của những người đàn bà khác mà ông đã ăn nằm với họ . Cả ba chúng tôi đều rên rỉ. Tiếng rên của chúng tôi chẳng khác gì một bản hợp tấu của ba nghệ sĩ tài tình đang ở trên sân khấu biểu diễn. Bản hợp tấu vang lên những âm thanh nhảm nhí, không rõ nghĩa.
Ba để má nằm một mình trong phòng ngủ đã lâu. Không thấy ba quay trở lại, má trở dậy đi tìm. Khi bà bước vào phòng tôi, trông thấy cảnh tượng đó, bà hét lên và ngã bổ nhào xuống sàn nhà.
Tiếng hét của má làm tôi giật mình, tỉnh giấc. Xung quanh tôi thật là tĩnh mịch, chẳng có lấy một bóng người. Không có người đàn ông lạ . Không có ba tôi, và cũng chẳng có má tôi. Có lẽ hình ảnh ba tôi ấn con cặc vào lồn người đàn bà lạ hôm nào cứ thị kỳ ám ảnh tôi mãi khiến tôi mộng mị đã bao lần. Và, kỳ lạ, khi tôi tỉnh dậy đũng quần lót của tôi ướt sũng. Đêm nay cũng vậy, chiếc quần xi líp cũng ướt sũng. Tôi lắng nghe tiếng động trong đêm, định trở dậy để ra nhà tắm thay quần lót, bỗng tôi nghe tiếng người nói chuyện rì rầm. Đêm đã khuya, sao ba má còn chưa ngủ? Tiếng nói rì rầm lúc này đã chuyển sang thành tiếng khóc. Tiếng khóc của má tôi. Tôi ngồi dậy, áp sát tai vào tường và nghe lén. Má tôi như nuốt tiếng nấc vào trong lồng ngực, nói nhỏ:
– Sao anh nỡ xử sự với em như vậy?