Cứ đứng trước mặt biển mênh mông, đằo dạt là tôi lại cảm thấy cô đơn và xót xa vô hạn. Ngày nào tôi cũng ra biển. Dường như biển là người tình say đắm cua tôi trong những ngày này. Biển thì thầm xao xuyến bền tai tồi những lời tâm sự về nỗi lòng thầm kín và tình yêu mãnh liệt của biển đối với thuyền, về nỗi nhớ bạc đầu của biển trong những ngày thuyền đi xa. Con người liệu có một tình yêu bao la như tình yêu của biển không? Biển mơn trớn tôi bằng hơi thở mát lạnh của mình. Biển vuốt ve tôi bằng những cái hôn mịn màng, đẫm nước. Bãi cát tôi chọn không một bóng người. Tất cả những người đi tắm biển đều chọn bãi tắm phía trên đông vui nhộn nhịp, nhiều quán giải khát và có bờ cát vàng thoai thoải. Còn riềng tôi lại thích những nơi hiu quạnh, không một bóng người để tôi được yên thân. Từ chỗ tôi nằm tới chỗ họ là một khoảng cách xa vời vợi thăm thẳm. Tôi nhìn thấy bóng họ chuyển động như những cánh chim bé nhỏ chao động trên sóng. Một mình tôi làm chủ một vùng bờ biển. Từ chỗ tôi nằm tới đường giao thông chính là một bãi dừa rộng ngút ngàn, mênh mông. Không một bóng người qua lại. Tôi yên chí cởi quần áo, không để lại một dấu vết nào về loài người tiến bộ đã phát triển trên người . Hình ảnh tôi lúc này chẳng khác gì hình ảnh năm xưa tôi cùng chàng tắm nắng trên đồng nội. Chỉ khác ngày đó đời còn ưu đãi tôi, đời còn nâng niu chiều chuộng tôi. Tôi như một nàng công chúa kiều diễm của muôn loài hoa dại trên đồng cỏ, mà chàng là một hoàng tử cưỡi ngựa đi qua. Còn bây giờ tôi nằm đây cũng trần truồng, bộ ngực vẫn nở nang, thân thể vẫn đầy hấp dẫn nhưng chẳng có chàng hoàng tử nào đi qua cả, chẳng có ai để ý đến cả, chẳng trong vòng tay của ai cả. Tôi nằm đây cô đơn, chẳng có gì bên cạnh, chẳng có những bông hoa dại đủ màu sắc, dũng mãnh chen đua nhau vươn lên đón ánh nắng mặt trời chói chang trên đồng nội. Xung quanh tôi chỉ có dải cát vàng, của hồi môn của biển cả cho con người. Sóng biển ì oàm vỗ vào bờ đá. Nắng sáng lóe ngoài khơi. Vài con chim đang rón sóng. Rừng dừa rì rầm một thứ ngôn ngữ của riêng mình. Cả bãi tắm mênh mông chỉ có một bóng người đang phơi tấm lưng trần nâu bóng về phía mặt trời.
Bông cúc vàng ngon lắm – Truyện 18 +
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222