Một buổi chiều thanh vắng, Chi đang trên đường về cư xá của sinh viên, bỗng một đoàn người từ trên xe đổ xuống, tràn cả ra mặt đường. Một đoàn người nước ngoài đi tham quan về. Một đoàn người da hung hung, tóc cũng hung hung, chẳng biết là người nước nào nhưng không phải là người Nga khiến Chi tò mò liếc nhìn một cách kín đáo. Họ đều trẻ và một điều đặc biệt: họ toàn là đàn ông cả, không hề có một người đàn bà nào đi trong đoàn này. Họ cũng tò mò đưa mắt nhìn Chi. Bỗng một người chạy theo Chi khi những người khác đã khuất sau rặng cây đi vào khách sạn. Người chạy theo Chi là một chàng trai trẻ, có mớ tóc nâu sẫm. Khi đã đuổi kịp Chi, anh ta dừng lại để thở. Chi’ nghĩ, có lẽ anh ta muốn hỏi thăm đường? Người nước ngoài ở đây họ biết đường xá một cách rất tôi, ngay cả người bản xứ là người Nga họ biết đường cũng chẳng hơn gì người nước ngoài, nếu có hỏi họ chỉ giúp phố này hay phố nọ thì hoặc là họ không biết hoặc là họ chỉ sai. Nhưng anh thanh niên này lại không hỏi đường như Chi tưởng. Anh ta rụt rè nói:
– Chào chị, chị cho phép tôi được mang giúp chị gói đồ!
Hôm nay, trên đường đi thăm một người bạn đang nằm viện, vô tình Chi rẽ vào một cửa hàng và thấy ở đó có bán nhiều giấy ảnh quá, loại giấy ảnh mà bọn cộng đang lùng mua để gửi về Hà Nội bán mà bấy lâu nay không lùng được Thế là quên cả sức gái liễu yếu đào tơ, Chi ôm cho một bọc to hơn người. Chi lặc lè đi chậm, cố tỏ ra bọc hàng nhẹ nhàng, chẳng có gì là nặng, là khó đi cả để cho người khác khỏi dồn con mắt vào Chi. ấy thế mà sao cái anh chàng ngoại quốc này lại tinh ý đến thế mà phát hiện ra điều đó? Chi ngượng vô cùng khi anh ta tỏ ý lịch sự giúp đo phụ nữ. Anh ta là người nước nào mà có giáo dục đến như vậy? Chi đưa cho anh ta gói đồ. Ngay cả đến anh ta cũng phải hơi nhăn mặt lại vì gói đồ nặng quá. Anh ta tự giới thiệu, anh ta là người Hung. Chi nghĩ: “Chả trách daanh ta hung hung, tóc anh ta cũng hung hung”. Khi hai người đã tới cửa cư xá, Chi nhận lại gói đồ từ tay anh và không quên cám ơn anh. Bỗng không hiểu sao Chi lại buột miệng:
– Anh có muốn dùng tạm một cốc chè không? Nếu anh muốn xin mời anh lên phòng tôi, tôi sẽ đãi anh.