VN88 VN88

Bông cúc vàng ngon lắm – Truyện 18 +

Con sông cuộc đời của tôi tới đây hoàn toàn rẽ sang một nhánh khác, một nhánh đã bị lãng bỏ từ lâu, tưởng rằng đã bị dòng phù sa che lấp, thì nay lại nổi lên chảy dập dềnh. Vẫn là cuộc đời của những năm truởc. Tôi nhủ long mình hãy để cho đoạn đời vừa qua trôi vào quá khứ. Hãy vĩnh biệt quá khứ. Vĩnh biệt tất cả. Đoạn đời vừa qua chẳng qua chỉ là một giấc mơ. Làm gì có thật. Cuộc sống thật là như bây giờ đây: ngày hai buổi cưỡi lên một chiếc xe trâu giống như chiếc xe của Đắc, đã long nước sơn vẫn chưa có tiền để sơn lại, đến cơ quan lau chùi quét dọn, rửa cốc chén, bưng nước phục dịch mọi người. Tối về ăn cơm rồi ngủ. Cuộc đời cứ thế mà xoay vần trình tự, không ước mơ, không tiên thần, không nguồn cảm xúc, không tình yêu, không những giọt lệ. Có lẽ tôi tồn tại chứ không phải là sống nữa. Tôi cầu xin thượng đế hãy để cho sự tồn tại đó của tôi được yên tĩnh, tôi chấp nhận tất cả , sống như một cái bóng không có tiếng nói trong đời, không dám mơ tưởng tới một điều gì vượt quá xa so với cái giá trị một anh lao công của tôi ở trong cuộc đời này. Thế nhưng thượng đế ngài chỉ cười. Nụ cười của ngài đầy bí hiểm. Ngài như muốn nói: “Muốn sống ẩn dật ư? Đâu có dễ dàng thế được. Anh phải trả giá cho một thời hạnh phúc đã, qui luật xưa nay vẫn vậy mà, anh quên rồi sao? Mọi vật ở trên đời này đều phải trả giá “. Và, quả nhưlời của thượng đế ban phán, tôi đã bắt đầu phải trả giá cho một quãng đời hạnh phúc nhất của mình.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.