VN88 VN88

Truyện khiêu dâm hay thằng tú thèm đụ chị hai – Truyện 18+

Bữa nay là hạn chót, thằng giang hồ bỏ đi biền biệt từ sáng. Liễu nằm dài trong phòng chờ đợi vừa đói vừa buô? tủi, vừa sợ, con nhỏ rấm rứt khóc. Nó bước ra cửa sổ nhìn xuống đường, phó xá về khuya váng ngắt, thỉnh thoảng một, 2 chiếc xe hơi vút qua, tiếng động cơ vang động rồi chìm khuất. Liễu nhìn đồng hồ, một giờ, 2 giờ trôi qua. . . . Liễu mệt quá thiếp đi. Trong giấc ngủ nó mơ thấy mình trở lại ngôi nhà thuở ấu thơ, dượng dứng chổ mái hiên dang tay đón Liễu. Nó ngả vào vòng tay ông, cảm thấy mùi mồ hôi quen thuộc ngập đầu khứu giác. Nó ôm cứng dượng cạ hai đầu vú trên ngực dượng, lòn tay xuống thọc vào chiếc quần đùi dây thun cầm con cặc cương cứng của dượng rồi ngửa mặt lên đón nhận nụ hôn sắp được ông ban phát, nhưng lạ lùng chưa? Khuôn mặt dượng bỗng biến đổi, không còn là ông nữa mà là thằng giang hồ, và con cặc trong tay Liễu cũng nở to hơn với quy đầu nở bung như một bông hoa.

Khi thằng giang hồ đẩy Liễu nằm xuống thì cánh cửa phòng bật mở. Tiếng bản lề nghiến vào nhau ken két khiến Liễu choàng tỉnh. Nó dụi mắt nhìn. Từ ngoài cửa thằng giang hồ bước vào, theo sau nó là một con nhỏ mặt mày non choẹt, mặc chiếc váy mini cao đến bẹn, hai gò vú đồ sộ chồm ra phía trước như muốn bật tung chiếc áo pull hở ngực.
Liễu chưa kịp hiểu chuyện gì thì thằng giang hồ đã lên tiếng:
– Bạn anh, đêm nay ba đứa ngủ chung.
Hắn ngừng một chút, vất chiếc bọc giấy lên giường, nói tiếp:
– Bánh mì, nước ngọt, xôi gà, linh tinh các thứ, em chắc đói, ăn đi.
Liễu nhìn gói giấy, nhìn hắn nhìn con nhỏ. Nó mở miệng định hỏi thì thằng giang hồ đã giơ tay ngăn lại.
– Ăn đi đã rồi hãy nói.
Nghe thằng giang hồ ra lệnh. Liễu mới thấy bụng đói quá. Nó với tay mở bọc giấy lôi ra khúc bánh mì ăn. Con nhỏ ngoạc miệng ngáp, nó ngồi xuống chiếc ghế chổ bàn viết:
– Em buồn ngủ mờ người.
– Vào tắm một cái cho sạch sẽ là tỉnh ngay thôi.
Con nhỏ đứng dậy đi vào buồng tắm. Thằng giang hồ rút thuốc châm hút. Nó hỏi Liễu:
– Lão quản lý ngày nay có lên không?
Liễu ngừng nhai:
– Có, buổi sáng. Lão nói sáng mai là hạn chót.
– Mặc kệ lão, làm gì được nhau.
– Lão kêu cảnh sát.
– Doạ đấy, lão biết anh quá mà, muốn sống nuôi con hoặc chết làm ma mồ côi. Ngày mai em cứ nói với lão anh nhắn thế.
– Mai anh đi đâu cho em theo với.
– Để làm gì? Anh lo. . Chuyện làm ăn.
– Liễu biết quá chuyện làm ăn của hắn. Nó hất hàm về phía buồng tắm.
– Con nhỏ nào thế?
– Anh đã bảo, bạn.
– Lúc nãy, anh nói cả ba ngủ chung là thế nào?
– Thì ngủ chung là ngủ chung, hỏi vớ vẩn.
Liễu cảm thấy cơn nghẹn trào lên tận cổ, nó ghen:
– Em không muốn, em đuổi nó ra khỏi phòng bây giờ.
Thằng giang hồ bước đến sát cạnh Liễu, đưa tay nâng cằm nó lên, nhìn trừng vào mắt nó, gằn giọng:
– Có câm họng không thì bảo?
Tiếng hét lớn quá. Liễu giật thót hoảng sợ. Nó ngước mắt nhìn thằng giang hồ, thấy khuôn mặt hắn đanh lại, đôi mắt tóe sao, nó biết không thể làm dữ với hắn được. Liễu gục đầu vào hai gối, cố nuốt cơn ghen, tiếng khóc bị kiềm hãm không bật ra được khiến hai vai nó rung rung.
Con nhỏ tắm xong trở ra, nữa người từ ngực trở xuống quấn chiếc khăn lông. Nó vừa giũ tóc vừa hỏi:
– Anh làm cái gì mà hét toáng lên vậy?
– Không có chi, mình đi ngủ.
Thằng giang hồ bước đến tắt điện, bật ngọn đèn ngủ, xong nó kéo tay con nhỏ lôi vào giường.
Chẳng thèm để ý đến Liễu, thằng giang hồ giật chiếc khăn lông trên người con nhỏ vất xuống nền gạch hoa và nhanh chóng cởi quần áo cho mình. Qua kẽ hở giữa hai đầu gối. Liễu thấy con nhỏ nằm tênh hênh trần truồng, bộ ngực đồ sộ bẹt ra, hai núm vú tuy nhỏ nhưng đã thâm đen. Phần dưới mu lồn nổi cao rậm rạp lông lá đen xì. Con nhỏ quay nhìn Liễu cười. Thằng giang hồ cũng cười:
– Kệ nó, nếu muốn nhào vô chơi tay ba.
Rồi quay sang Liễu:
– Em thích đụ tay ba không.
Liễu lắc đầu, nước mắt nó lại trào ra.
– Thì thôi, ngủ đi.
Nó xong hắn thọc tay vào bọc giấy lôi ra chai rượu, mở nắp tưới khắp người con nhỏ, từ cổ đến gót chân. Con nhỏ giẫy đành đạch:
– Chơi gì kỳ cục, em lạnh.
– Để yên, anh uống rượu mà.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.