VN88 VN88

Truyện khiêu dâm hay thằng tú thèm đụ chị hai – Truyện 18+

Ngồi trên xhiếc xe đò chật như nêm chờ khởi hành, cơn sợ trong lòng rút dần đi, đồng thời một mối lo sợ khác lại đến, mối sợ này cũng lớn không kém. một6 tuổi đầu, xa lạ với sinh hoạt tỉnh thành, nó sẽ sống ra sao, bằng cách nào? Chẳng bà con họ hàng, chẳng bạn bè thân quen. Bỗng nhiên nước mắt Liễu trào ra. Ban đầu nó chỉ khóc âm thầm, giấu mặt sau vành nón lá, nhưng khi chiếc xe chuyển bánh rời bến, con nhỏ không thể kềm chế được bậc thành tiếng nức nở. Người đàn bà ngồi cạnh Liễu lên tiếng:
– Sao vậy cháu.
Liễu cắn răng cố nuốt tiếng khóc xuống nhưng vẫn không được. Người đàn bà đưa tay đặt trên vai nó, lặp lại câu hỏi:
– Sao vậy, nói cô nghe để xem cô có giúp được gì không?
Liễu hơi ngước lên, liếc nhanh người đàn bà. Đó là một thiếu phụ khoảng 30 tuổi không đẹp nhưng trông bề ngoài, tư cách trang phục đến giọng nói. Liễu đã có ngay cảm tình. Bà ta rút khăn mùi xoa đưa cho Liễu, mỉm cười thân thiện:
– Lau nước mắt đi, rồi nói cô nghe.
– Cháu. . . Cháu. . . .
– Nó lúng túng. Phải nói thế nào đây? Dĩ nhiên không thể khai thật mọi chuyện, nhưng người đàn bà hỏi bất ngờ quá, nó chưa nghĩ ngay ra được một “Thảm kịch”bi đát khác thay thế. Người đàn bà âu yếm vuốt tóc Liễu:
– Nói đi, cháu.
– Cháu. . . Cháu bị mẹ kế đuổi đi.
Người đàn bà nhìn 5 ngón tay còn hằn trên má Liễu tím bầm, bà ta chép miệng thở dài:
– Lại chuyện dì ghẻ, con chồng! Thế ba cháu đâu?
– Ba cháu chết trận năm ngoái. Mẹ kế cháu định lấy chồng khác nên ngày nào cũng đánh đập cháu. Lần này bà ấy quyết liệt đuổi cháu ra khỏi nhà.
– Quân khốn nạn! Thế cháu không có bà con họ hàng gì ở đây à?
– Dạ không.
– Bây giờ cháu tính đi đi đâu?
– Tội nghiệp cháu tôi, quê mùu mơm mởn thế này không khéo lọt vào tay tú bà thì khổ đời.
Người đàn bà quay qua chung quanh hỏi:
– Ông bà có cách gì giúp đở cô bé này không? Tôi ở tận miền trung, lại là vợ lính nay đây mai đó.
Một người đàn ông mập mạp giọng lơ lớ lên tiếng:
– Nị piếc lấu ăn giặt dồ không?
Liễu gật đầu
– Lược dồi. Pằng lòng ở dzới ngộ không? Trả tiền làng hoàng lớ. Nhà ngộ ít người, chỉ ló hai dzợ chồng, hai lứa con à.
Liễu lại gật đầu. Nó mừng thầm. Trông gã ba tàu này có vẻ hiền lành chất phác, chắc nương tựa được. Người đàn bà cũng mừng, bà ta vui vẻ nói:
– Cháu gặp may rồi. Rán chịu thương chịu khó một thời gian, dành dụm ít tiền rồi về quê lấy chồng làm ăn nghe không?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.