Cho đến ngày tên thanh niên bắt gặp vợ mình lang chạ với một thằng bạn thì hắn hốt hoảng phát điên.
Sau nhiêu lần năn nỉ kêu gọi Liễu trở lại đường ngay không được. Hắn đau khổ tìm quên trong men rượu. Một đêm chẳng hiễu vì say hay muốn tự tử, trên đường lái xe honda về nhà hắn đã chui vào gầm xe be và chết nát gáo.
Liễu vội vàng thu góp gia tài, bỏ mặc bà mẹ già đau khổ trốn theo thằng bạn quí.
Thằng này nói là bạn của tên thanh niên thật ra không đúng hẳn. Thuở chín mười tuổi chúng học chung một trường, lớn lên mỗi đứa theo một hướng đời, tên thanh niên bản chất nhút nhát, hiền lành, ngược lại thằng bạn từ nhỏ đã rắn mắt. Hắn mồ côi cha ngay từ nho, mẹ hắn sức khỏe yếu, gắng gượng nuôi con cho đến năm hắn một2 tuổi thì bà ta cũng qua đời. Thằng bạn sống một thời gian trong trại tế bần rồi trốn ra ngoài nhập bọn với lũ du thủ du thực, ban đầu chôm chĩa chụp giựt, dần dà thành đâm thuê chém mướn. Tuy bản chất hoàn toàn trái ngược nhưng chẳng hiễu sao thằng bạn lại thích duy trì quan hệ với tên thanh niên, lâu lâu hắn ghé thăm, ăn một bữa cơm, tán phét một vài giờ rồi lại ra đi, có khi mất biệt cả 5 – 7 tháng. Tên thanh niên biết rõ hành tung của thằng bạn nhưng thấy hắn không làm hại gì mình nên vẫn đối xử tử tế Vả không tử tế cũng không được, đối với bọn giang hồ lạng quạng chúng thọc huyết như chơi.