VN88 VN88

Tâm sự 5 năm trải đời từ ngày mất cả cha lẫn mẹ

Thậm chí con cũng không thể tin được là con có thể được đi du học ở một đất nước văn minh và cho đến ngày hôm kia con đã được đổi visa từ học sinh học ngôn ngữ sang sinh viên đại học chính thức với 50% học bổng sau kết quả thi đạt điểm tốt đấy bố ạ. Lúc đó con đã khóc rất nhiều, con ước gì bố và mẹ còn sống, ước gì được gào to lên rằng con đã làm được đến như vậy cho cả thế giới này biết.

Cũng trong 2 năm gần đây con đã về nhà, cũng lo cho các em đỡ được phần nhỏ bé nào, xin cho thằng thứ 2 đi học lại để không nhỡ nhàng như con, và con cũng được mọi người nhìn nhận lại khác hơn. Những người từng đối xử tệ với con cũng yêu thương con dù mỗi đêm con vẫn còn buồn, khóc thầm và ám ảnh về quá khứ của gia đình mình rất nhiều, nhưng mỗi ngày con dặn mình phải cố gắng hơn, sống tốt hơn.

Có lẽ khi những nỗi đau đã vượt qua giới hạn chịu đựng của con người thì không gì không làm được. Con cũng nhận ra rằng cuộc sống này luôn mở cho con người ta những cơ hội, không có hoàn cảnh nào có thể dồn mình vào con đường xấu nếu như mình không muốn.

Con từng rất nhẫn tâm để đạt được điều mình muốn, rất bướng và cứng đầu khi không chịu từ bỏ những thứ mà con cố chấp tin rằng sẽ làm được, cho dù nhiều khi chính con lại là người nhận những tổn thương từ đấy. Và cái giá lớn nhất của con phải trả bây giờ là phải xa 2 đứa em mà con coi như là cuộc sống, là động lực của chính mình sau bao nhiêu năm và những lần gặp chóng vánh. Con cứ đi, đi mãi và bây giờ thật sự là con muốn trở về với tụi nhỏ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.