Chàng thích lồn nàng lắm vì nó vô cùng khêu gợi mà chàng vọc, nhìn ngắm lắm lần không thấy chán.
Để phá tan sự im lặng, Tích Trữ lên tiếng :
– Thôi nghe anh ! Em ra nhiều rồi, chịu không nổi.
Văn Tán dừng tay lau lồn nhìn thẳng vào khuôn mặt đẹp của nàng mĩm cười đáp :
Cho anh tí thôi, chưa ra khó chịu lắm..
– Bú mãi, em chịu không thấu.
– Mà có thích anh bú không nào ?
– Anh bú hay thấy mồ.
Văn Tán sung sướng ra mặt, đoạn vắt chiếc khăn lên thành giường, trờ tới hôn lên môi nàng, thủ thỉ :
Bú một cái nữa rồi thôi.
– Đừng bú, đụ em. Anh đụ, em sướng liền Văn Tán gật đầu cho được chuyện rồi tụt xuống háng bú lồn nàng. Tích Trủ để tự nhiên
cho chàng bú lồn. Nàng lấy tay banh hai mép lồn cho chàng dễ bú để nàng được nứng trở lại mau chóng.
Và nàng chờ đợi sau đợt bú lồn bận này càng sẽ đụ nang như đã hứa. Văn Tán bú cấp thì vào bên trong lồn, Tích Trữ nứng lồn mau chóng. Chàng liếm thoăn thoăt cái lưỡi, Tích Trủ bắn giật mông đít và chàng hút vào lồn nghe cả hơi gió cuốn vào lổ lồn. Bây giờ chàng cũng nắc cặc. Cặc chàng dài quét xuống nệm giường. Tích Trữ thò tay xuống nắm cặc vào lòng bàn tay. Nàng vuốt cặc thật mạnh như chuốt mào cặc ra khỏi da bì. Văn Tán nứng quá phải la hoảng:
– Nứng quá hở trời, em à. Ngừng lại…