Văn Tán trả lời không ăn nhập đến câu nói của nàng:
– Coi anh đang bú lồn em đây nè ?
Tích Trữ ngóc đầu nhìn chàng bú lồn mình thì nứng dẩy nẩy. Văn Tán banh lồn nàng hết cở và bú tàn bạo vào đó. Tích Tnl như con cá mắc cạn. Nàng vùng vẩy la rên :
– Nữa…nữa đi anh…Bú thật mạnh cho em…Sướng lồn…Sướng lồn…Anh biết không ?
– Lồn của ai ?
– Của em…
– của Anh ?
– ừ của anh.
Văn Tán nắc cặc đụng vào vải giường trong khi đang bú lồn mà vẫn sướng tê với những tiếng rên của Tích Trủ. Nàng nắc lồn, lồn cứ hẩy tiếp nối vào mồm Văn Tán. Phải nói rằng nàng vô cùng sung sức. Nàng nắc liên tiếp không ngưng nghĩ làm cho Văn Tán phải gục mặt vào lồn không kịp thở. Tích Trữ dâm quá độ, nước lồn chảy liên hồi mà nàng đòi hỏi Văn Tán bú mạnh, bú thật bạo thì lồn nàng mới đạt tột đỉnh cái sướng nứng. Văn Tán bú không kịp với sự đòi hỏi của nàng bèn lấy tay xoa xát giữa khe lồn và mồng đóc thật sát. Nước lồn của nàng chảy thấm cả bàn tay chàng mà Tích trủ vẫn rên la :
– Sướng lắm anh ơi! Em yêu anh !. Làm nữa đi Anh…Làm nữa…Tí nữa…Giỏi, em yêu.
Không cần Tích Trủ khuyến khích, Văn Tán cũng hăm hở bú lồn nàng quyết liệt, say sưa trong cơn nứng. Lồn nàng càng lúc càng mở rộng đường khe. Háng nàng banh hết độ. Tay chân cuống cuồng, hoạt động co dản vô căn cứ mà vẫn lay động, múa may. Nàng rên. Nàng la theo những lần Văn Tán cọ xát vào lồn bằng lưỡi hoặc bằng môi và bằng tay.