Ông bà Đái văn Cổng hãnh diện về thằng con trai bãnh và đẹp mã, to con như Tây thuộc địa. Khi chụp hình kỹ niệm ở phòng khách, chú rễ đứng giữa bố mẹ thì thấy hai thứ thời trang của họ vận trên châu thân tha hồ đụ mẹ, đéo bà lẫn nhau như trong nồi cám lợn.
Có người nói nhỏ vào tai ông Đái văn Cổng, nhắc khéo là ông quên đeo những huy chương chiến công trên ngực áo. Ông cười tươi, sung sướng ra mặt, nếu không có người nhắc nhở ông quên mất cái việc đeo mề đai thì tiếc bỏ mẹ trong cái dịp thị uy quần chúng…
Trên đường trở vào phòng ngủ trên lầu, ông Đái Văn Cổng thấy cái giường trãi nệm hoa nhàu nát phải bắt ông hồi tưởng đêm hôm qua.
… Đêm hôm qua, thời gian gần gũi nhất Khó bề ông quên mà trái lại nó rõ từng nét, còn rõ nét như được rọi lên kính hiển vi…Bà Văn Cổng yếm thử áo quần mặc đám cưới. Ông ngồi bên mép giường cố ý theo dõi vợ và bà cũng muốn sự hiện diện của ông để góp ý.
Bà cởi hết áo quần để ướm vào đồ mặc cưới Ông Đái văn Cổng thấy hình dáng của bà lồ lộ thì nứng cặc. Bà Văn Cổng chưa ướm cái áo dài vào thì ông trờ tới sờ vú và nắn lên núm vú. Bà chưa kịp phản ứng nhưng có lẽ gặp ngày vui nên để yên cho ông mằn vú liên hồi.
Đã từ lâu ông không đụ bà cái nào mặc dầu ông rất sung sức và thèm đụ liên miên. Vì thế ông hay ra ngoài tìm gái hoặc tới nhà những con vợ hờ để đụ. Nhưng mỗi lần đi ra ngoài như vậy rất phiền toái và giảm phần lớn cái nứng bất thần xẩy ra.