Như thế, một buổi chiều Lý Tòng bú lồn Tích Trủ rất nhiều bận mà chàng không chán. Mà Lý Tòng chẳng làm gì hơn là bú lồn. Còn Tích Trữ thì sao ?. Nàng cũng chấp nhận cách đụ của chàng là bú lồn. Với chàng, theo nàng nghĩ thì bao nhiêu sự dâm của chàng đều tụ vào sự bú lồn. Nên Lý Tòng bú lồn rất giỏi, giỏi hơn cả nghề thợ mộc đang nuôi sống chàng. Nếu nàng ví von thì Lý Tòng bú lồn rất có hồn.
Tích Trữ hiểu được tình trạng của Lý Tòng mà chàng đã dấu kín không những với nàng mà với tất cả mọi người. Chàng bị tật bẩm sinh vô cùng tội nghiệp và coi như một bệnh trạng trở ngại về sinh lý. Tích Trữ vừa buồn cho chính mình dù rằng một buổi chiều cuối cùng, ngày mai nàng đi lấy chồng, từ giả cuộc chơi và cả Lý Tòng nữa. Nàng hy vọng tự chỉ huy lòng mình, tinh thần mình để có một cuộc sống mới. Nàng cũng tiên đoán cuộc đời mai hậu của Lý Tòng sẽ đi về
đâu?
Câu trả lời dễ dàng là chàng vẫn thế với sự mặc cảm chồng chất mà chẳng bao giờ lấy vợ mà làm sao lấy vợ khi người đàn bà cần đụ mà chàng chỉ là ái tình thái giám.
Lý Tòng dồn hết thảy sự cuồng dâm để bú lồn Tích Trữ. Bú lồn lần cuối, chàng biết được điều đó mà không nghi ngờ nữa. Chàng bú lấy sướng cho mình. Sự ích kỹ tình dục khi biết người yêu sắp từ giả một cách công khai, hợp lý thì như Lý Tòng bú lồn rất hăng hái và tăng vượt sự nứng không tài nào diễn đạt