Nàng dừng lại như một tường trình lý thuyết đầy đủ chỉ thiếu phần thực hành. Trong lòng chàng tơ vò không có lối thoát mà lối thoát là phá tan huyệt lộ. Một huyệt vững chắc không một ai đủ sức lực để tàn phá …
Lý Tòng ngổn ngang nhưng chàng có suy nghĩ chẳng thà như thế này hơn là kéo dài một mối tình không đoạn kết. Khi Tích Trủ dừng lại thì nàng đưa lời yêu cầu là chàng cho nàng biết lý do, tại nguyên cớ gì trong mấy tháng qua chàng không đụ nàng.
Đã đến lúc Lý Tòng phải cho nàng biết sự thật không những qua lởi nói mà còn cụ thể. Vì chàng không muốn Tích Trữ nghi ngờ chàng về tình yêu và chàng là kẻ bệnh hoạn chỉ muốn bú lồn con gái, đàn bà và chàng chỉ là thằng bé con không biết đụ.
Đàn ông như thế chẳng bao giờ có hạnh phúc và đàn bà dễ gì lấy đàn ông chẳng bao giờ biết đụ. Lý Tòng đang nằm, chàng đứng dậy. Thân thể cao nghệu nhìn xuống Tích Trủ đang nằm dưới chân chàng.
Lý Tòng tuột quần đùi ra khỏi đôi giò cao nghều… Chàng đứng yên như cuộc đời của người đàn ông trở thành xác chết. Hầu như Lý Tòng không biết gì nữa và hành động của chàng là con số giãi đáp cho sự khó hiểu của Tích Trủ từ trước cho đến hiện tại.
Tích Trủ vùng ngồi dậy, trờ tới ôm ghì lấy hai chân chàng. Nàng ngước mặt nhìn chàng đầy xúc động. Nước mắt tràn trụa. Tích Trữ khóc nức nở thành tiếng nấc. Dưới đôi mắt nhòa, nàng nhìn cặc chàng bé ti tí. Nàng lấy tay sờ vào cặc Lý Tòng. Cặc chàng nhỏ xíu như trẻ con lên ba.