Tích Tnl thả một hơi dài thòng làm cho Lý Tòng hối hận triền miên như mắc phải tội trọng ghê gớm trên đời. Tinh thần nhủn hẳn đi, quang cảnh trủớc mắt bùn lầy nước đọng, những hoang nứng vụt tắt mà thân thể trần truồng của Tích Trữ trở thành trái cấm oan nghiệt trong vườn Địa Đàng.
Cái ủ dột của người yêu làm chấn động tâm can nàng.Tích Trủ bước tới bên Lý Tòng. Nàng quàng hai tay qua vòng cổ chàng. Tích Trữ hôn. Một nụ hôn đẩm ướt thật dài, thật trìu mến thật thấm thía khiến nàng hôn lên môi Lý Tòng lần đầu tiên mới quen nhau.
Nàng nói trong hối hận mà chưa đánh bait một sự hồ nghi không căn cứ :
– Em có lỡ lời không ?. Anh đừng giận em Chỉ còn lại chiều nay nữa thôi…
– Như thế là sao ?. Anh không hiểu…Nói rõ cho anh hiểu được không ?
Tích Trữ tỏ vẻ tần ngần. Nàng muốn nói thật với Lý Tòng, hôm nay nàng đến đây để cho chàng toại nguyên mối tình giữa hai người. Chàng cứ đụ nàng chiều nay, đánh dấu một kỹ niệm không phải tang thương mà trả nợ cho nhau vì sự vương vít bấy nhiêu nay…
Đáng ra không cần thiết cho chàng đụ vì sự thiệt hại nàng phải lãnh trọn. Nhưng vì chàng có những tâm tánh và cử chỉ đặc biệt. Nàng tìm hiểu chàng truởc khi đi lấy chồng. Sự tìm hiểu ấy không ngoài việc cho chàng đụ để biết chàng đụ như thế nào,và có đúng với sách tương mạo hễ người đàn ông nào mũi bự là cặc to.