VN88 VN88

Ái tình thái giám – Truyện 18 + 3 4 5 6 các trang

Nàng sống trong ngờ vực và sống để mà sống như sõi đá, cây cỏ. Nàng đã là một công nhân qua ngày tháng thúc thủ. Nàng đủ hiểu đời không phải chấm dứt từ đây nhưng nàng tự an phận chờ đợi cho chính nàng có sự thay đổi mang đến nghị lực tự tin. Bàn tay của Lý Tòng bóp vào hai vú nàng đã làm thay đổi cuộc đời thêm một lần nưã. Nàng biết thế. Nàng bất giác chờ đợi trong hưởng thụ bị bỏ quên.

Lý Tòng chưa lấy làm gì sổ sàng nhưng chàng vô tình gợi lại dư âm ngày xưa cũ. Ngày xưa cũ ấy đáng yêu, đáng chiều, đáng chuộng sống lại mãnh liệt mà nàng có cảm tưởng mới xẩy ra ngày hôm qua, rất gần và thật gần, mất đi vô cùng oan uổng, phí cả một đời.

Bàn tay chàng mân mê trên vú, quen thuộc với Tích Trỉl. Nàng nứng lồn cũng quen thuộc. Hơi thở của chàng và tiếng rên nứng nhẹ nhàng chẳng xa lạ như hằng ngày mà nàng thích muốn điều ấy. Tích Trữ sung sướng bồng bềnh có gió hiu hiu thổi đùa trên đôi má hồng, làn da rờn rợn qua bàn tay cho vú thêm căng, hai núm vú cứng, đỏ máu hồi sinh. Những xúc giác ấy liên quan với lồn làm nàng nứng. Mồng đóc lên cơn. Nước lồn ấm ức lâu ngày lan đến quần lót làm nàng xấu hổ với chàng.

Sự quen thuộc ấy đã từ mười mấy năm về trước mà không phai mờ ở Tích Trữ, cho nàng thấy rằng đối với chàng chẳng phải xấu hổ, thẹn thùng. Tích Trủ bạo dạn lên tiếng giống hệt như những tiếng nói ngày xưa :
– Anh làm em sướng.
Lý Tòng ngừng bóp vú đoạn nhìn nàng cười tình :
– Anh nghe tiếng em nói tưởng như ngày nào…
Nàng ngắt lời, lộ bộ mặt nhí nhãnh tinh quái rồi đáp :
– Anh cũng thế ? Nhưng ngày ấy anh không đụ được em? Bây giờ sao đây?
– Dễ yêu làm sao đâu ?!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.