Tư Vạn nhẹ chân lần đến bên cạnh khung cửa sổ và hắn nghe được tiếng nói thỏ thẻ của bà Đời Nhân, em sướng lắm chị à !,nữa đi chị. Hắn nghe bà Văn Cổng thì thào trong hơi thở khi vơi khi đầy em cũng làm chị sướng lắm, banh lồn chị thật rộng mà bú thì chị mới chịu.
Tư Vạn lịm người, tay chân hắn bủn rủn. Hắn đã hiểu những gì đang diễn ra bên trong căn phòng ngủ. Căn phòng mà hắn đã vào ra lắm lần dể đụ bà Văn Cổng. Tư Vạn không ngăn được sự hiếu kỳ. Hắn đã nghe được những gì giữa bà Văn Cổng và bà Đời Nhân bằng tai nhưng hẳn cảm thấy không tin tưởng hai cái tai của hắn. Hắn ù tai rồi chăng ?. Vì vậy hắn phải thấy bằng mắt mới chuẩn định được thính giác. Khung cửa sổ cũng có rèm hồng ở bên trong nhưng may mắn cho Tư Vạn là bức rèm được kéo ra hai phía để lộ những khung kiếng đón nhận ánh sáng chiều ở bên ngoài rọi vào. Cho nên Tư Vạn ló đầu nhìn vào dễ dàng Tư Vạn bàng hoàng cảnh tượng diễn ra trước mắt. Hắn chớp mắt ba bốn lần để xác định cảnh tượng tnlớc mắt hắn có thật hay hắn đang nằm mơ. Trên chiếc giường Tư vạn đụ bà Văn Cổng hôm qua không phải hắn và bà ấy nữa mà thay thế bà Đời Nhân. Hai bà trần truồng cùng nhau bú vú, bú lồn, móc lồn nhau. Bà Văn Cổng nằm ngữa trên giường. Cặp vú trắng hếu phập phồng dưới đôi môi của bà Đời Nhân. Cặp vú căng phồng với hai núm vú chổng thẳng cùng những đường nước miếng thấm ướt từ miệng bà Văn Cổng tuôn ra.