Sự trở lại cơn nứng lồn của bà Văn Cổng làm cho Tư Vạn bình tĩnh hơn. Hắn nói :
– Em thua anh một hiệp rồi đó.
Bà Văn Cổng buông cặc hắn khỏi mồm cười
tình rồi nói mà không đi thẳng vào câu trả lời :
– Anh đụ vào lồn chắc phải sướng nữa, thế phải không?…
Tư tưởng của bà Văn Cổng bị cắt quãng khi bà nghe tiếng động ở cánh cửa trước, bà vội vàng kéo quần lên khói rốn và rời khỏi phòng ngủ. Tư Vạn và bà Đời Nhân vửa đẩy cửa bước vào trong. Lúc đó bà Văn Cổng không còn lo âu về chuyện gặp gỡ bà Đời Nhân mà hoảng vía vì quên khóa trái cửa. Nếu họ nhẹ chân bước vào phòng ngủ thì bà quê vô cùng.
Một vài giây phút ngượng ngùng, khi ba mặt một lời, giữa ba người sẽ xẩy ra. Mặt đối mặt họ sẽ nói ra những điều ở một người đàn ông và hai người đàn bà. Họ đã làm gì, điều đó ai cũng biết chán, nhưng diễn tả bằng ngôn ngữ trong trường hợp đứng đắn là một vấn nạn, mong được tránh khỏi chủ và khách không ai bảo ai, đều bước vào phòng khách. Một phòng khách rộng rãi, thênh thang mà cả ba người liên hệ dục tình, cảm thấy trống vắng và duy nhất trong trí não từng người đang xếp đặt một cuộc đối thoại tìm đường hợp lý cho chính mình để thoát thân do ở lý lẽ xuất phát từ hành động, nên tạo thành hoàn cảnh hôm nay.