Tuổi tác bà, tuổi tác Tư Vạn khi đã nổi cơn dâm, cơn nứng thì nlng tàn, núi lỡ. Nguyên nhân sự hồi xuân bất thân trở lại hoặc đang ở trong tuổi hồi xuân mà họ vô tâm, vô tình không để ý tới Vì thế họ đụ nhau bằng mồm không thấy chán quyết liệt, trôi dài thời gian chẳng màng tới hồi ngưng chiến. Một cuộc làm tình, ái tình thái giám thời đại không bao giờ có đoạn kết…
Nước lồn đã ào ra ngoài lồn, bà Văn Cổng say nứng, chẳng khác người lính trận say mùi thuốc súng chiến truởng, không còn sợ sự chết, chỉ biết diệt thù, chỉ biết tiến không lùi trước địch quân. Bà lên tiếng trong vội vàng của kẻ qua đò ngang cho kịp phiên chợ :
– Anh ơi, em ra mất rồi.
Bà cất tiếng nói thì cặc Tư Vạn rời ra khỏi mồm. Tiếng nói đó làm cho Tư vạn cảm thấy mất mát một cái gí to lớn nhất trong đời. Cặc hắn rời khỏi sự nứng đang quần thảo. Hắn phản ứng rất tự nhiên mà đầy chủ động để cặc hắn được bú trong miệng bà Văn Cổng.
Tiếng bà Văn Cổng là tiếng sét ngang tai xóa vùi dâm dục đang ở giây phút cao điểm. Tư Vạn không chịu thua. Hắn dí cặc vào mồm bà Văn Cổng làm bà tắt hẳn khi bà toan nói thêm một điều gì đó. Hắn nắc mạnh. Nắc nữa…với chủ tâm cho khí cặc tuôn ra mới nhẹ cánh thân xác phàm. Hắn ích kỷ hơn cả bà Văn Cổng chỉ biết sướng một mình, một thân, khi để cho khí lồn ra. Cho nên hắn nắc cặc tơi bời hoa lá. Hắn không còn nhớ lại lời của bà ấy mong mõi, sau màn bú cặc, bà muốn hắn đụ vào lồn.