Có tiền dễ dàng nên tôi vung tay còn dễ hơn cả lấy tiền trong ánh mắt nể phục của bọn bạn, tôi nhanh chóng được bọn nó tôn làm sếp sòng của nhóm. Đổi lại tôi được bọn nó cho biết những chỗ ăn chơi, những chỗ nào nhiều gái đẹp, các mánh khóe tán gái dùng tiền, phân biệt gái làng chơi với những e thỏ non mới ra đồng. Tôi biết đến những tay vịn chân dàn mien man, biết dúi tiền bo vào những bầu ngực căng phồng nhựa sống của các cô gái mắt xanh mỏ đỏ. Nhưng tôi vẫn chỉ dừng lại ở chữ biết, tôi vẫn giữ được cho mình cái đầu tỉnh táo để không quá lao vào những cuộc ăn chơi trác táng với nguyên tắc riêng của mình “Không qua đêm” “Không quá đà” “Không sex với gái nhà hàng”, tôi vẫn thủy chung ngụp lặn trên cơ thể của Hồng, lả lướt bàn tay chu du trên cơ thể của em mặc dù bàn tay tôi cũng lả lướt trên cơ thể không biết bao nhiêu cô gái khác nhưng chỉ có em làm tôi thấy mình có cảm hứng.
Tôi biết vận dụng giữa đồng tiền, khả năng nói chuyện dí dỏm thông minh với khuôn mặt đầy nam tính để tán tỉnh bông đùa những cô gái nhưng cũng chỉ dừng lại ở chỗ gieo vào lòng người ta 1 cái gì đó để người ta nhớ mình, để mình được thần tượng, được ngưỡng mộ như một ngôi sao mới nổi.
Tiếng chuông reo hết giờ như cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi, hớp nốt ngụm trà đá trong chiếc cốc thủy tinh cáu bẩn, tôi vứt lại vài tờ bạc 100k cho bọn bạn “Bọn mày trả tiền với ghi lô 05 nhé! Tao ra đón con vẹo đã” những cánh tay khẳng khiu với vội ra tranh nhau lấy tiền “Sếp cứ đi đi, để đáy bọn này lo! Tối trúng thì bọn tao alo cho”, tôi không buồn đáp lời khoác chiếc áo khoác da đen lên người rồi ra với con bọ ngựa đang dựng gần đấy. Con FX giờ đã được trang trí xanh đỏ khắp mình như một gã giang hồ với các vết hình xăm trổ, rút cuốn vở trắng quăn tít cài sau lưng vứt vào côp xe tôi nhai vội chiếc kẹo cao su để phi tang mùi thuốc lá, rồ ga phóng về phía lớp em.