Tôi trổ hết tài ăn nói để mua được những giọng cười khúc khích, thi thoảng là những lần nó lấy tay đánh nhẹ vào vai khi tôi trêu nó. Loắng cái đã hơn 7h trời đã bắt đầu lạnh hơn tôi bảo nó vào nhà lấy ghế ra ngồi trước hiên rồi lại nói chuyện tiếp hai cậu cháu đang rôm rả thì đứa con cậu ruột nó đến gọi nó về trên nhà cậu nó ăn cơm! Nó bèn đứng dậy chuẩn bị ra về nhưng tôi thấy nó có vẻ co ro trong cái áo len mỏng bèn bảo nó “Đứng đấy chờ cậu 1 tí” rồi chạy vào nhà luôn không chờ nó hỏi thêm gì. Lúc quay ra tôi mang theo cái áo khoác! Bốc 1 vài thanh kẹo cho vào túi áo khoác rồi khoác lên người nó bảo “ trời lạnh cháu mặc vào không ốm! mai cậu lên đấy lấy về sau cũng được” Nó dưa ánh mắt cảm kích sau hàng mi cong vút nhìn tôi rồi bảo vâng! Tôi bảo nó cho 2 tay vào áo rồi khoác lên sau đấy xoay người nó lại và kéo áo giúp nó! Nó vẫn đứng yên khi kéo cái khóa đến ngực nó tim tôi đập thình thịch có khi còn hơn cả lúc tôi đứng ngòai màn e gái tôi trong cái đêm going bão ấy!
Tôi khẽ khàng cho tay cọ nhẹ vào ngực nó rồi kéo lên, dù chỉ là chạm vào cái lớp áo len bên ngòai cái ngực thôi tôi cũng biết rằng ở dưới đấy là 2 quả núi lửa đang phập phồng theo từng hơi thở chứ không phải cam mà cũng chẳng phải bười nữa! một bộ ngực đã phát triển hết của 1 người con gái! Rồi tôi khẽ xoa nhẹ lên tóc nó và vuốt xuống má bảo “Thôi 2 đứa đi đi” (nó và đứa xuống gọi nó). Nó đi nhưng một lúc sau lại thấy chạy lại hỏi “ bao giờ cậu về HN” tôi bảo “chắc trưa mai” nó bảo “ cháu còn ở đến chiều tối mai bố cháu mới đón về cơ! Hay cậu ở lại chơi đến tối mai rồi hãy đi được không! ở đay nói chuyện với cháu chả có ai hợp cả chán lắm ấy” Tôi mừng thầm trong bụng nhưng vẫn cố bình tĩnh trả lời “Uhm để cậu xin phép ông(tức bố tôi) cậu sẽ cố hết sức” Nó chạy đi rồi nói vọng lại “ Cậu nhớ đấy nhé!”.