Chiếc BMW đen của Sơn trôi đi chầm chậm, anh nhìn qua gương chiếu hậu, nhìn vợ mình. Lan Chi ngồi băng ghế sau, hai tay để thỏng hai bên, mắt bịt kín, thỉnh thoảng nàng quay qua lắng nghe tiếng động bên ngoài, nhưng nàng hoàn toàn không đoán được mình đang đi đâu.
Trên đường đi, Lan Chi có thể nghe tiếng xe máy ồn ào xung quanh mình, do Hồng Sơn cố tình hạ nhẹ cửa kính phía nàng ngồi xuống một chút, chỉ đủ cho âm thanh bên ngoài vọng vào.
Kính xe anh đã dán phim chống nắng tối đen, buổi tối bên ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy dáng người ngồi trong xe. Lúc này xe anh đang chen vào giữa dòng người đi chơi đêm trên đường Nguyễn Trãi, dòng xe nhích từng chút một, tiếng cười đùa của nam nữ, tiếng chửi tục la hét… vang vào trong xe. Thân thể Lan Chi bắt đầu rung nhẹ, nàng không biết mình đang ở đâu, nhưng xung quanh toàn tiếng người, rất đông người, còn nàng thì bị bịt mắt, thân thể không mảnh vải che thân. Mấy lần nàng không kềm được, định mở bịt mắt, định hỏi chồng mình đang ở đâu, nhưng nàng cố gắng chịu đựng vì đây là trò chơi của Sơn, cảm giác nhột nhạt khó chịu, nhưng thật hồi hộp và phấn khích.
Chiếc xe đi được 15 phút thì chầm chậm rẽ vào một công trình cao tầng, đang thi công, ánh đèn sáng rực, công nhân đang tăng ca buổi tối, Bicom – Department Stores and Office, nơi Hồng Sơn làm kỹ sư trưởng.