VN88 VN88

Truyện 18+ mới cập nhật ham muốn tiềm ẩn (Hay)

– Em sao vậy? Em lạnh ah…. – Linh cảm nhận được đầu gối Lan Chi run nhẹ, truyền đến đùi anh.

– Em không sao… – Lan Chi lí nhí, đầu nàng cúi xuống né tránh ánh mắt của ông ta.

– Bắt đầu thôi – Linh vừa nói vừa xoay nắp chai rượu.

– Đây ly đầu tiên, kính lão đắc thọ, của chú Tư. – anh đưa ly qua.

– Ực… khà… chát. – Ông uống thật ngọt, tay đánh cái đét lên đùi, sảng khoái.

Lan Chi nghe theo lời Linh, nàng uống một ly cho ấm cơ thể, rồi thôi. Mọi người uống qua vài vòng thì chai rượu chỉ còn lưng nữa. Trung bắt đầu ca hát, dù Lan Chi không thích anh ta vì chuyện hồi trưa, nhưng vẫn phải công nhận giọng hát của anh rất ấn tượng. Nó vang xa trên dòng sông, mọi người lắng nghe đều tự trôi nổi tới một phương trời riêng.

… Bạc liêu ơi… có nhớ chăng người …

-.Ah…. – anh Linh hưng phấn đứng lên hét vang, đã lâu lắm rồi, anh mới được thoải mái như thế này.

Anh đứng đó, cởi áo, rồi mở khóa quần, chợt nhớ ra, anh quay bắt gặp ánh mắt Lan Chi tròn mắt nhìn mình. Anh đỏ mặt, ấp úng:

– Anh xin lỗi, anh thích nhất tắm sông trong đêm trăng sáng. Em quay mặt lại đi. – Anh nói.

– Ah… – Lan Chi đỏ bừng, nhưng nàng chợt nghĩ muốn trêu anh – Anh cứ cởi đi, em là gái có chồng mà, lạ lẫm gì mấy thứ đó.

Linh há hốc miệng không biết nói gì, nhìn mặt Lan Chi dửng dưng như không, không hề có ý sẽ quay đi. Trung thì ngồi đó nhe răng cười, nghe đối đáp của hai người. Ông Tư không phản ứng gì, chỉ tự rót rượu uống. Linh chợt thấy mình buồn cười, cứ như trai tân không bằng, đã muốn xem thì cho xem. Anh cởi luôn chiếc quần dài, sau đó tuột nốt chiếc boxer short bên trong. Lan Chi nóng bừng cả mặt, tuy nàng nói cứng, nhưng ngồi ở vị trí nàng nhìn qua giữa hai chân anh có thể thấy dương vật anh đung đưa, thật dài. Linh quay đầu lại cười híp mắt.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.