Từ phòng tắm đi ra, Hồng Sơn theo thói quen, anh quấn khăn tắm ngang người đi xuống lầu. Nhưng đèn dưới lầu tắt tối đen, anh đang ngơ ngác tìm vợ, chợt thấy ánh sáng le lói từ sau nhà, Hồng Sơn đi về hướng đó. Vừa ra tới sân sau, anh thấy Lan Chi ngồi ngay ngắn trên chiếc bàn phủ khăn trắng kê sát hồ bơi, ánh sáng lung linh xung quanh tỏa ra từ hai cây nến trắng trên bàn.
Hồng Sơn mỉm cười, anh bước tới nhìn vợ. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy hồng nhạt ngang đầu gối, cổ váy hình vuông, khoanh sâu xuống che 2/3 bộ ngực tròn trịa. Hồng Sơn ngồi vào bàn đối diện vợ, nhìn gương mặt nàng phản chiếu ánh nến lung linh, anh thấy mình thật may mắn khi chọn được nàng làm vợ.
– Hôm nay là ngày gì đặc biệt ah em? – Sơn không nhịn được hỏi.
– Hôm nay là thứ Năm, anh không biết ah? – Lan Chi tinh nghịch trả lời chồng.
– Cái đó thì anh biết.. Nhưng…
– Em chỉ muốn nói với anh, mỗi ngày bên anh đều là một ngày đặc biệt trong đời em – Lan Chi nhìn chồng với ánh mắt trìu mến yêu thương.
Hồng Sơn nghe nàng nói, anh rất bất ngờ, vì Lan Chi ít khi nào dùng lời nói để diễn đạt tình cảm của mình. Anh đứng dậy, đi tới bên Lan Chi, anh cuối xuống hôn lên đôi môi mà cả đời anh cũng không muốn rời xa.
– Em ăn gian lắm, em dành hết lời hay ý đẹp mà anh định nói – Hồng Sơn mỉm cười trêu chọc vợ, anh cúi xuống hôn vợ một lần nữa – Anh yêu em – anh nói nhỏ khi môi mình vừa tách ra khỏi môi nàng.