Lan Chi nhìn Thuyên, Ngọc rồi quay qua Thục Nhi cầu cứu, nhưng nhận được cái nhúng vai vô can của nàng. Nàng cắn môi nói:
– Tao và anh Sơn đi đảo Bình Ba chụp hình với bạn anh ấy – Lan Chi thở dài thú nhận.
– Mày đi đảo ở 1 tháng ah? – Thuyên tròn mắt.
– Không, chỉ 3 ngày thôi, nhưng sau đó tao về… tao và anh Sơn có việc riêng cần giải quyết – Lan Chi bịa đại.
Thuyên Ngọc nhìn nhau, cả hai nhìn Lan Chi với ánh mắt lo lắng.
– Hôn nhân mày có trục trặc hả? Anh Sơn yêu mày lắm mà – Thuyên hỏi dồn.
– Trời ơi, không… sao tao và anh Sơn có gì được chứ, tụi mày nghĩ đâu vậy? – Lan Chi hoảng hốt la lên.
– Nói chung là bọn tao có kế hoạch nhỏ, nên muốn tách biệt với thế giới bên ngoài chút thôi. – Lan Chi không biết giải thích thế nào.
– Tao biết rồi, kế hoạch sinh em bé. Đúng không? – Ngọc xen vào.
– Trời, không.. sinh gì lúc này, tao còn trẻ chán.. chưa chơi đủ đâu – Lan Chi bật cười, trả lời tinh nghịch.
– Thôi, không nói chuyện của tao nữa – Lan Chi ngắt ngang – Thục Nhi với anh chàng kia thế nào rồi?
– Chị nói anh nào cơ? – Thục Nhi ngơ ngác
– Anh Phước, hôm tao gặp mày đi chung ở khách sạn Hồng Hà đó – Ngọc nói xen vào như thật.
– Ah… anh Phước. Làm gì có… Hồng Hà nào? – Thục Nhi hoảng hốt, nói như thét lên.