Một cánh tay mạnh mẽ nắm lấy lưng quần Thuận lật người hắn lại. Bàn tay Kim nhanh chóng cởi khóa quần hắn ra.
– Tôi nói. Tôi khai. Là ở Nhà hàng Thiên Kim – đường Lý Tự Trọng.
Thuận co rúm hai chân lại, đầu cúi xuống không dám nhìn vào ánh mắt cay độc của Hành đang nhìn mình.
Sáu chiếc xe cảnh sát hụ còi inh ỏi, lao ra đường thẳng về hướng Quận 1.
_________________________
Hai thân hình lồ lộ loang loáng dưới ánh đèn vàng của khu chung cư cũ, nhẹ nhàng di chuyển xuống các bậc cầu thang. Lan Chi và Ngọc hồi hộp ghê gớm, hơi thở dồn dập. Cảm giác thân thể trần truồng của mình bất cứ lúc nào cũng có thể bị bắt gặp trong một khu chung cư dầy đặc người ở, làm nàng nhột nhạt khó chịu. Nhưng cho dù bị người lạ nhìn thấy cơ thể của mình thì vẫn tốt hơn nhiều so với việc bị bắt về chốn nhơ nhớp ấy. Khu chung cư này không đông người như nàng nghĩ, thỉnh thoảng có tiếng chửi nhau, la hét, cười đùa vang lên đâu đó.
– Két.. Két..
Bất chợt âm thanh kéo cửa sắt phát ra ngay trước mặt hai nàng. Lan Chi luýnh quýnh lùa Ngọc quay trở lại, hai nàng ép người sát vào ô cửa lõm vào của một căn hộ tắt đèn im ỉm.
Một người phụ nữ trẻ đi ra, tay ôm theo một thao quần áo mới giặt. Cô ta treo vào móc áo rồi mắc lên sợi dây thép căng ngang trước cửa. Cô ta hát nho nhỏ trong miệng, không hề để ý cách cô ta không xa, sát vách tường có hai bộ ngực căng tròn trắng tinh nhô ra ngoài phập phồng hồi hộp.