– Ha ha.. Chú mày càng ngày càng khá đó. Chú làm anh khó chịu rồi đấy. – Minh bật cười thích thú.
– Bốp bốp.. – âm thanh Minh vỗ tay vang vọng căn phòng.
Sáu người phụ nữ bước vào phòng, họ trang điểm rất kỹ, dáng người thật chuẩn, quần áo khêu gợi.
– Chú thấy sao? chuẩn chứ? – Minh hỏi.
– Cũng khá đấy nhưng nhìn bên ngoài thì khó nói lắm. – Hành ôm ngang người Lan Chi, một tay hắn không ngừng mân mê một bên vú nàng.
– Được, không cho chú mở mắt sáng ra, thằng Minh này bỏ nghề là vừa. – Minh nói, tay phất phất ra hiệu.
Sáu cô gái bước thẳng lên bàn, tiếng nhạc vang lên nhẹ nhàng, từng mảnh y phục rớt xuống. Sáu cô rất tự tin, như đã quen việc lõa lồ trước mắt của vô số đàn ông. Cơ thể các cô rất chuẩn, chân thon dài, ngực căng, eo thon. Thuận và Bình không nhịn được nuốt nước bọt, mắt hau háu nhìn những thân thể trần truồng uốn éo trước mặt. Riêng Hành chỉ mỉm cười đắc ý như tin tưởng chắc chắn về đánh gía của mình.
– Tới phiên em đó. – Hành chợt nói nhỏ vào tai Lan Chi, làm nàng rùng mình.
Lan Chi biết, từ lúc sáu cô gái bước lên bàn, tối nay mình sẽ không thoát cảnh thoát y cho cả đám đàn ông hau háu xem xét như món hàng. Nàng thở dài, bước lên bàn, sáu cô kia tự động tách ra cho Lan Chi vào một khoảng trống ở giữa.