– Trời, em nói anh nghe rồi! Không có chuyện gì hết! Anh uống say. Em hoãn chuyến bay, thế thôi.
Lan Chi không muốn nói cho anh nghe. Có một số việc nàng thấy ngay cả chính bản thân mình chứng kiến, mà bây giờ nhớ lại cũng thấy rất hoang đường.
Hồng Sơn gãi đầu, anh không biết làm thế nào để giải thích chuyện này. Say đến không nhớ gì ư? Phi lý.
Chợt Lan Chi ngồi bật dậy, chui đầu vào chăn, miệng nàng mút lấy dương vật còn ướt đẫm tinh dịch của Hồng Sơn. Đây là cách hay nhất để lôi anh ra khỏi vòng luẩn quẩn suy đoán về chuyện hôm đó.
Từ hôm ở nhà ông Cương, thử nuốt tinh dịch Hồng Sơn lần đầu tiên, Lan Chi cảm thấy mình bắt đầu nhớ nhung mùi vị đó. Nàng cũng hứa với lòng mình chỉ chấp nhận mùi vị của Hồng Sơn mà không một người nào khác.
Hồng Sơn quả thật quên khuấy đi những câu hỏi ngổn ngang trong đầu. Dương vật của anh lại bị đánh thức trong miệng Lan Chi.
Căn phòng của hai người lại vang lên tiếng rên rĩ cuồng nhiệt liên miên không dứt.
__________________
– Ừ… em giữ gìn sức khỏe nhé, còn lo cho mẹ… khi nào có dịp ra đó mình gặp nhau… vậy nhen… bye em… – Lan Chi đặt điện thoại xuống bàn.
Nàng mỉm cười đi vào nhà bếp, trong đầu nhớ tới những kỷ niệm của mình với Tuyên.
– Reng reng reng… – Điện thoại của nàng lại reo vang.