Lan Chi biết mình sẽ không thoát khỏi bàn tay Hồng, ít ra cho đến khi hắn thỏa mãn. Nhưng chiếc bàn này quá xa đích đến.
– Hành ơi! Anh làm em… thích quá! – Lan Chi ú ớ trong miệng.
Hồng mím môi lại, không biết gã nghĩ gì, dùng đầu dương vật mình chầm chậm quét dọc hai mép âm hộ nàng. Lan Chi ú ớ, tay quờ quạng vào không khí, hai chân rút cao lên muốn đẩy người gã ra. Chợt Lan Chi mở đôi mắt mơ màng của mình.
– Ah… Ông … Ông là ai? Không buông tôi ra… Ông làm gì vậy. Hành ơi cứu em..
Hai chân nàng đạp dữ dội. Hồng bị bất ngờ, bật người ra sau. Lan Chi lăn người ngã xuống bên chiếc bàn, nàng lồm cồm ngồi dậy, vừa loạng choạng chạy về hướng cánh cửa phòng, cách chiếc bàn làm việc khoảng hai mét. Hồng gầm lên, lao theo con mồi không mảnh vải che thân đang cố trốn thoát. Chân Lan Chi bất ngờ bị kéo lại, người nàng ngã dúi về phía trước. Hồng lao lên đè nghiến Lan Chi sấp xuống sàn, hai chân gã chèn hai chân nàng mở rộng ra.
– Không, đừng…Cứu tôi với…
– Ah.. Dừng.. Lại… Ưm.. Ưm..
Tiếng kêu cứu thất thanh của Lan Chi vang vọng căn phòng. Dương vật Hồng thúc sâu vào người cô, tiếng hạ thể của gã dập vào mông cô vang lên chan chát. Lan Chi thở dốc, mắt nàng dại đi. Nàng ngẩn đầu lên, chân bàn còn cách nàng khoảng một mét. Hình ảnh phía trước trong mắt Lan Chi rung giật liên hồi, theo từng cú thúc như vũ bão của Hồng. Nàng mơ hồ thấy cổng usb phía sau máy tính. Gần như thế nhưng đối với Lan Chi nó mỗi lúc một xa. Nàng tự cắn vào môi mình thật mạnh, lưỡi nàng nếm được vị mặn tanh của máu. Hai bàn tay bấu xuống tấm thảm, hai bàn chân cày xuống, Lan Chi cố dùng hết sức lực của mình nhích về phía trước. Hồng thở hổn hễn, gã cố tình thúc mạnh hơn, hai bàn tay vòng xuống vò bóp vú Lan Chi.