Lan Chi cắn nhẹ lưỡi mình để không bị cảm giác nhục dục xâm chiếm cơ thể. Nàng biết mình chỉ có một cơ hội đêm nay. Nàng vùng dậy đầy người Hành ngã nghiêng sang bên cạnh. Nàng ngồi dậy, tay với lấy chiếc váy mình, bước xuống bàn ngồi về chỗ trong ánh mắt điên cuồng của Hành.
– Anh đã vi phạm quy định, tôi không muốn chơi nữa.- Nàng dửng dưng nói.
– Tôi.. Tôi vi phạm lúc nào. – Hành tức điên lên.
– Tôi không chơi nữa, tôi muốn uống rượu. – Lan Chi không nhân nhượng. – Ai muốn tiếp rượu tôi nào?!
Câu nói của nàng làm bừng tỉnh tất cả gã thanh niên trong phòng, họ quay lại nhìn Lan Chi chờ đợi.
– Em muốn. – Luận giơ tay lên, cậu chẳng ngại gì khi gọi Lan Chi là chị.
– Được, Luận qua đây với chị. – Lan Chi mỉm cười đưa tay lên ngoắc cậu, trong ánh mắt nuối tiếc của mấy cậu trai xung quanh.
Luận bước thẳng lên bàn, trên người cậu chỉ còn mỗi chiếc quần lót. Từng bước chân của Luận như chọc vào vết thương của Hành, mặt gã tím lại.
Luận đứng trên bàn trước mặt Lan Chi, cậu đang hả hê nghe tiếng thở nặng nề của Hành bên cạnh mình. Lan Chi buông mảnh váy đang che hờ thân thể mình xuống ghế, nàng đứng lên. Tay Lan Chi đưa lên chầm chậm, Dương vật Luận căng phồng dưới quần lót ngay trước mặt nàng, nàng kép chiếc quần lót của cậu xuống, dương vật cậu bung ra thật dài và to. Luận nghênh nghênh tự đắc khi thấy mấy cô gái kia không rời mắt được khỏi dương vật của cậu.