Ngọc bị kéo lên bàn hai lần, váy và nịt ngực của cô bé bị để lại trên bàn. Cô bé ngồi co lại, cố che bộ ngực ướt đẫm nước bọt của hai gã thanh niên rút trúng lá bài của cô. Chiếc quần lót nhỏ bé của cô sũng nước, không đủ cho bàn tay Hành dày vò, toàn thân cô bé đỏ bừng vì men rượu và sự ham muốn thể xác.
Hành ngồi tên hênh trần truồng, mặt đỏ bừng, tay gã không ngừng moi móc trong quần lót của Ngọc, miệng mút chùn chụt hai vú nàng. Hơi thở Ngọc đã loạn nhịp, tay cô không còn chống đối gã, bàn tay cô vuốt dọc dương vật cương cứng ngắt của Hành.
Lá bài trong tay Hành, gã nhìn chằm chằm vào Lan Chi, mắt hắn lóe sáng. Gã ném lá bài lên bàn, nó xoay tròn trượt dài về hướng Lan Chi. Ba rô, trùng số bài tẩy của Hành và gã chỉ định mình. Lan Chi biết đến lượt mình không thể trốn tránh.
Lan Chi bước lên bàn. Âm thanh mọi người xung quanh im bặt như chờ đợi, chỉ có những tiếng hít thở nhè nhẹ kềm nén.
Từ lúc bắt đầu buổi tiệc các cô cậu bé xung quanh đều nhận biết Lan Chi trưởng thành hơn họ, về hình thể, về cử chỉ kết hợp với khuôn mặt như thiên thần của nàng tạo thành sắc đẹp hoàn mỹ không thể khinh nhờn. Khi Lan Chi lên tiếp rượu lần đầu tiên, dù không được thấy cơ thể nàng, nhưng chỉ tưởng tượng đường đi chiếc lưỡi của gã may mắn đó và tiếng rên khẽ của nàng đã làm đám thanh niên điên cuồng. Đó cũng là lý do tại sao Hành chỉ biết nhìn Lan Chi thèm thuồng mà không dám sàm sỡ như gã đang làm với Ngọc. Cho đến khi Hành rút được lá bài này.