Hành bất chợt buông tay ra. Ngọc chới với suýt ngã, được Luận xốc lấy cánh tay đỡ nàng đứng thẳng lên. Cô bé mặt đỏ bừng, cánh mũi phập phồng, tức giận tột độ, nhìn gã thanh niên đốn mạt vừa sàm sỡ mình. Hành nhìn lại chằm chằm vào nàng, một ngón tay hắn đưa lên ngang mặt, bóng lưỡng đẫm nước, rồi hắn cho ngón tay vào miệng mút chậm rãi như thưởng thức món ngon.
– Ah..
Ngọc đỏ bừng mặt, cúi gằm đầu xuống. Hành động hắn mút ngón tay vừa rút ra từ âm hộ nàng, làm cho nàng kinh tởm, đồng thời … cũng xen lẫn chút kích thích.
– Chào mừng các bạn đến tham dự tiệc sinh nhật của tôi. Mời vào bên trong. – Hành nói sang sảng như những việc hắn vừa làm hoàn toàn quang minh chính đại.
Tuấn kéo tay Lan Chi đi theo Hành, ba người phía sau cũng đi theo. Luận lầm lì khó chịu, nhìn chằm chằm vào tấm lưng to bản phía trước của Hành.
Họ đi vào cửa chính của căn biệt thự. Bên trong là một thế giới khác hẳn bên ngoài. Họ chỉ nghe văng vẳng tiếng nhạc vọng vào.
Hành dẫn họ đi thẳng lên tầng hai, cũng là tầng thượng của căn nhà. Lan Chi thầm quan sát các lối đi của căn nhà, nàng đã xác định được dãy hàng lang Tầng một.
Hành đưa tay mở cửa cánh cửa phòng, âm thanh la hét bên trong tràn ra ngoài, lập tức im bặt. Căn phòng bên trong khá rộng rãi, trang trí như một phòng karaoke, tường gai cách âm, ghế sofa chạy dài ôm hết căn phòng, bốn cái màn hình LCD rải ra lắp trên tường để người ngồi có thể quan sát từ bất cứ góc độ nào, giữa phòng là một chiếc bàn kính thật lớn.